Vừa sáng bảnh mắt, Lệ đã vào thăm mẹ trong viện rồi mới đi học. Trên khuôn mặt đầy sự mệt mỏi và u buồn.
-Mẹ ơi, mẹ tỉnh lại đi, làm sao để có cái kết có hậu đây.
Cô vừa đi một đoạn thì gặp Iron đứng ngay trước mặt.
-Nè.
Cậu đưa cho Lệ hộp sữa và chiếc bánh.
-Gì đây?
-cậu chưa kịp ăn sáng đúng không.
Lệ tỏ ra lạnh nhạt, cô thờ ơ với tất cả những câu nói của Iron.
-Không cần đâu.
Iron vẫn lẽo đẽo đi theo.
-We we, sao lại như vậy với tôi chứ. Có cần lạnh nhạt vậy không?
Lệ dừng ngay lại, vẻ mặt nghiêm túc.
-Cậu... nên như thế. Bây giờ đáng lẽ cậu phải đi nịnh Aly của cậu đi chứ.
Iron xìu mặt.
-Hey, cậu ta á, luôn từ chối tôi à.
-Oh, vậy cậu bị từ chố nên đến tìm tôi sao? Tôi không phải người thay thế, cũng không phải chỗ cho cậu tâm sự hay càu nhàu nữa đâu.
-Nhưng...
-Thôi. Có không giữ mất đừng tìm.
Lệ cau nhẹ mày rồi tức giận bỏ đi.
Iron thấy chán nản vì sự vô cảm của Lệ với mình. Nhưng chính cậu cũng phải suy nghĩ lại bản thân có thích Lệ hay chỉ như Lệ nói là làm người thay thế.
-Làm sao đây?
Iron nhìn theo Lệ đi phía trước cậu phân vân không biết nên đuổi theo hay đi về. Nhưng ý chí trong đầu lại mách bảo cậu đuổi theo Lệ trước khi Lệ đi nhờ xe một cậu bạn khác.
Lệ tươi cười với Tú, thằng bạn cùng lớp mà hôm qua Lệ đã gọi để đi nhờ xe vì nhà câu ta ở ngay gần bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-can-cu-va-tinh-yeu-hoc-tro/558555/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.