Nghe thấy là biết mua bán này không có lời.
Nhưng Hoa Túc vẫn giơ tay lên, tháo một đôi chuông bạc từ trang sức trên tóc xuống. Hai chiếc chuông bạc nằm trong lòng bàn tay nàng ấy, nhỏ hơn móng tay cái, còn nhẹ tênh.
Dung Ly cầm qua, lấy khăn bên hông rồi mở ra, cẩn thận bọc hai chiếc chuông bạc lại, nhìn có vẻ hết sức thích thú.
"Hiếm lạ vậy sao?" Hoa Túc hỏi.
Nếu Đồng Chu Linh này rơi vào tay của người phàm thì không có tác dụng gì.
Dung Ly chẳng những bọc nó lại, còn rất cẩn thận bỏ vào trong tay áo, cất giấu kín mít.
"Ngươi tặng cho ta, ta tự nhiên phải giữ gìn." Nàng mỉm cười, khiến người không đoán được có mấy phần thật lòng.
Hoa Túc cười nhẹ, "Rõ ràng là ngươi đòi ta, sao giờ lại nói ta tặng cho ngươi."
Nửa đêm, Dung Ly đang ngủ mơ mơ màng màng, chợt nghe bên ngoài cãi vã ầm ĩ, đôi mắt mê man mở ra, qua một lúc lâu chưa thể lấy lại tinh thần. Ngoài phòng vang lên rầm rầm như có thứ gì rơi vỡ xuống đất, sau đó truyền đến tiếng ồn ào huyên náo.
Dung Ly ngủ nông, cố hết sức chống giường ngồi dậy, ngồi một lát mới có chút sức lực.
Ngày thường tỉnh dậy mở mắt ra, không tránh khỏi sẽ nghe Hoa Túc ở bên cạnh châm chọc vài câu, hôm nay ngược lại yên tĩnh.
Nàng cảm thấy ngoài ý muốn, còn tưởng Hoa Túc lặng lẽ đi rồi, nghiêng đầu mới biết quỷ này đang ngồi bên cạnh bàn, căn bản không ra khỏi phòng, chỉ là ngồi bất động. Nếu không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tuc-menh/460903/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.