"Là La Hà sao." Dung Ly cảm thấy là vậy, nhưng vẫn thử hỏi một câu.
Dưỡng anh vốn đã ngậm miệng, nghe thấy tên này lập tức giãy giụa lên, thân thể bị lồng gỗ bóp lại thành một cục, hoàn toàn không màng đến việc lồng gỗ còn đang nuốt quỷ khí của nó, đụng lung tung vào lồng, khi chạm vào lồng trên người trên mặt đều có vết đỏ như bị roi quất.
Tuy nó vùng vẫy, nhưng không phát ra một tiếng nào, vừa rồi là sợ, bây giờ lại sợ đến chỉ muốn chạy.
Hoa Túc quay đầu lại, "Đừng nhắc đến cái tên đen đủi này."
Dung Ly bỗng dưng nín thở, thầm nghĩ chẳng lẽ La Hà cũng lợi hại đến mức người khác nhắc tới tên, nàng ta liền có thể nghe thấy? Nhưng lúc trước...... Không phải có nhắc tới sao.
Nào ngờ, Hoa Túc lạnh lùng a một tiếng, bủn xỉn phun ra hai chữ, "Khó nghe."
Đầu của dưỡng anh ở trong lồng đã biến dạng, đôi tay nhỏ bé nắm lấy cột gỗ, muốn bẻ cái lồng ra, tay của nó đẫm máu, da người bên dưới cuộn lại như tấm thảm.
Hoa Túc lại ụp năm ngón tay xuống, dưỡng anh bị lồng gỗ bóp đến mất hình dạng phát ra tiếng ưm ưm, oa oa kêu to.
Tiếng khóc la hòa với tiếng cuồng phong, gió đêm rít gào không ngớt, tiếng khóc lóc của dưỡng anh cũng vang vọng khắp chân trời, không có một chút nhượng bộ.
Dung Ly bình tĩnh nhìn, dù chưa từng trải qua nỗi đau đớn này, nhưng thân thể bị co thành bộ dáng như vậy, chắc hẳn rất là đau. Dường như nàng chưa bao giờ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tuc-menh/460860/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.