Dung Ly dừng bước chân, bàn tay đặt trên vai rõ ràng rất nhẹ nhàng, nhưng lại tựa như nặng ngàn cân, đè xuống làm nàng đi không nổi. Nàng đưa mắt ra hiệu với quỷ lột da, lệnh nó canh giữ ở chỗ này.
"Chẳng lẽ cô nương nghe lầm, đây, đây là núi sâu hoang dã, đừng nên đi ra bên ngoài, nếu có mãnh thú gì nhào tới thì phải làm thế nào." Tiểu Phù run run nói, một bên tìm kiếm đồ châm lửa, thúc giục Bạch Liễu cùng Không Thanh: "Mau đốt lửa lên, có lửa thì sẽ không có sài lang hổ báo đến đây."
Không Thanh nhanh nhẹn nhặt chút gỗ đến, chất đống ở phía xa, "Nhóm lửa ở đây đi."
Tiểu Phù đi qua, luống cuống tay chân đặt mồi lửa lên đống gỗ, lo lắng hỏi: "Như vậy thật sự có thể châm lửa sao?"
Tiếng khóc thút thít của nữ nhân kia vang vọng lúc có lúc không, tiếng gió trong núi rất lớn, có vài phần giống gió núi nức nở.
Dung Ly nghe cảm thấy kỳ quái, dường như là đang dẫn nàng tới.
Tiểu Phù nhìn xung quanh, mắt thấy cô nương nhà mình muốn đi xa, vội vàng hô: "Cô nương đừng đi xa!"
Nào ngờ Dung Ly chỉ quay đầu lại liếc nhìn, thân thể nhỏ gầy, đi đường bước chân nhẹ tênh như bay, đôi mắt đen nhánh làm sắc mặt càng thêm tái nhợt, không giống người sống.
Tiểu Phù lập tức đứng lên, có vẻ muốn đuổi theo.
Bạch Liễu xuống xe ngựa không nói một câu nào, còn mím môi đứng thẳng lưng, bộ dáng bất động kiên cố, liếc mắt nhìn thấy Dung Ly đi xa, mới hít sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tuc-menh/460859/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.