Hoa Túc cảm thấy mình hẳn là nên từ chối, không muốn lại bị bộ dáng này của Dung Ly mê tâm. Nàng ấy không biết thương hại, chưa bao giờ từng có tâm tư thích làm việc thiện, đồ đệ cũng chẳng muốn thu nhận, càng miễn bàn dạy người phàm vẽ tranh.
Nàng ấy cau mày, suy tư một lúc, nhìn ánh mắt trông mong của Dung Ly, nhàn nhạt nói: "Ta dạy cho ngươi còn ít sao."
Xác thật không ít, Họa Túy chính là pháp khí của nàng ấy, bây giờ nàng ấy lại dạy người khác cách sử dụng Họa Túy, vậy khác nào giao tính mạng của nàng ấy ra.
Dung Ly nắm Họa Túy, cây bút trong tay thật là lạnh lẽo, tuy đã tập mãi thành thói quen, nhưng lòng bàn tay vẫn bị đông lạnh đến cứng đờ. Nàng nhỏ giọng, hơi thở yếu ớt như ngó sen, hỏi: "Vậy ngươi đồng ý rồi, có phải hay không?"
Hoa Túc lạnh lùng liếc nàng, dứt khoát nói: "Đưa tay tới."
Dung Ly liền cầm chắc Họa Túy nâng tay lên, cổ tay áo hơi trượt xuống, cổ tay trắng bóc gầy như chỉ da bọc xương.
Hoa Túc phủ lên mu bàn tay nàng, miễn cưỡng cầm tay dạy cho nàng, nhàn nhạt nói: "Ngươi phải nhắm mắt, tâm vô tạp niệm, mới có thể vẽ tranh."
Dung Ly không hiểu, làm người sống trên đời, ắt sẽ bị hồng trần thế tục ảnh hưởng, sao có thể vô tạp niệm. Sau khi thành quỷ, có lẽ là có thể không còn vướng bận, nhưng nàng...... Vẫn đang sống, còn có rất nhiều thù hận chưa báo xong.
Nàng sửng sốt một chút, bàn tay yếu ớt thành thành thật thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tuc-menh/460852/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.