Dung Ly hơi mở miệng ra giống bị dụ dỗ, rũ mắt nhìn xuống, ngay cả hơi thở cũng vô cùng nhẹ nhàng như đang bị bóp chặt cổ.
Hoa Túc nắm cằm nàng, cúi người đến gần, sợi tóc hai màu đen trắng bị gió thổi bay đến bên tai nàng ấy.
Tay của quỷ này từ trước đến nay đều lạnh lẽo, Dung Ly cảm thấy khí lạnh theo cằm nàng lẻn vào, trong giây lát di chuyển khắp toàn thân, chiếm hết kỳ kinh bát mạch, thấm vào xương cốt.
Hoa Túc tới gần như lúc độ khí vậy, môi để trước miệng nàng cách chưa tới nửa thước, gần đến mức hơi thở lẫn lộn.
Dung Ly vẫn rũ mắt, lông mi dày gần che khuất hết con ngươi đen nhánh, hơi thở nàng yếu ớt, trái tim sắp nhảy khỏi lồng ngực, nhất thời quên mất tôi tớ mà Mông Nguyên phái tới đang đứng chờ ngoài cửa.
Ngoài phòng mấy người chưa nghe thấy đáp lại, gõ cửa lần nữa hỏi: "Cô nương, cô nương đang nghỉ ngơi?"
Dung Ly vẫn không trả lời, không nói lời nào còn được, nếu nói chuyện không phải hơi thở sẽ chạm đến miệng Hoa Túc sao.
Hồn vía như đang trên xe ngựa xóc nảy lắc lư, trước mắt như có mây mù lượn lờ, suýt nữa hoa hết cả hai mắt.
Thân thể nàng lung lay ngưỡng ra sau một chút, thiếu chút nữa ngã xuống, hai ngón tay nắm cằm nàng buông lỏng ra ngược lại nắm lấy bả vai nàng.
Hoa Túc nắm vai kéo nàng lại. Vẻ mặt nàng ấy nhàn nhạt, "Đứng vững vàng."
Dung Ly liền đứng yên bất động, từng đợt từng đợt cảm giác ù tai hoa mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tuc-menh/460837/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.