"Hòa thượng?" Dung Ly kinh ngạc.
Hòa thượng này nhìn lạ mắt, sắc mặt thật bình tĩnh, không có chút hoảng loạn nào khi sắp bị vó ngựa giẫm đạp.
Dung Ly vốn ít khi ra phủ, đừng nói hòa thượng, ngay cả người trong thành Kỳ An cũng không gặp qua được mấy người, nàng thật sự không nhìn ra hòa thượng này có địa vị gì.
Nàng không sợ hòa thượng này bị bạch mã giơ chân đá trúng, bởi vì hắn đứng yên bất động trước xe ngựa, không thể trách mắng một con ngựa không có linh trí được.
Tính thời khắc, xa phu cùng ngựa chuẩn bị biến mất, ngay cả xe ngựa cũng sắp tiêu tan thành mây khói trong chốc lát nữa, nếu người bình thường nhìn thấy chắc chắn sẽ bị dọa sợ, một đời cũng không quên được, ắt hẳn sẽ còn đi đến nơi nào kể đến nơi đó.
"Dừng." Người nói chuyện không phải Dung Ly, mà là Hoa Túc.
Hoa Túc chưa nhảy ra khỏi thùng xe mà vẫn nhìn chằm chằm hòa thượng trước mặt, trên người mèo đen chưa đủ tuổi lại mang theo lạnh lùng xa cách khó hiểu, đôi mắt xanh lá nhìn chăm chú.
Hòa thượng nâng một bàn tay lên định ngăn vó ngựa rơi xuống, năm ngón tay khác dựng ở trước ngực, trên ngón cái treo một xâu chuỗi.
Hòa thượng này còn kỳ quái hơn hòa thượng giả lúc trước đến Dung Phủ, trên người mang tà tính lạ thường, tuy sắc mặt bình tĩnh lạnh nhạt, nhưng mặt mày lại đẹp như yêu, môi hồng răng trắng, có lẽ yêu tăng trong thoại bản chính là thế này.
Dung Ly đã chết một lần, hai đời cộng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tuc-menh/460833/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.