Thân hình năm quỷ vặn vẹo, vừa vặn hội tụ thành đầu quỷ.
Dung Ly xem một lần liền nhớ kỹ, Hoa Túc vẽ ấn hai lần đều chưa cố tình tránh nàng.
Nàng nằm trong chăn mỏng, nhắm mắt lại không nhìn nữa, cả người như bị ấp đến tan chảy, một chút sức lực cũng không nhấc nổi, tim đập thật nhanh, cảm giác rung động kia vẫn chưa tan đi.
Quỷ Vương ấn hoàn thành, phát ra một nửa ánh sáng đỏ, một nửa khói đen lượn lờ như bốc cháy. Đầu quỷ hung dữ do năm quỷ tụ thành đột nhiên biến đổi, cái miệng đang đóng chặt bỗng mở ra, răng nanh trông như cái móc câu.
Cách mí mắt mỏng, Dung Ly cũng cảm nhận được ánh sáng đỏ rực.
Hoa Túc cất Họa Túy vào, nhàn nhạt gọi: "Cô Sầm."
Lời còn chưa dứt, trong hư không liền xuất hiện một lỗ hỏng đen nhánh, nơi xa có một quỷ đang cưỡi ngựa chạy đến, tiếng vó ngựa lộc cộc vang như đạp vào lòng.
Cô Sầm xoay người xuống ngựa, từ trong hư không đi ra ngoài, trên mặt còn lộ vẻ khó hiểu, ngay khi nhìn thấy Hoa Túc đột nhiên kinh ngạc, vội vàng khom lưng: "Đại nhân."
Nàng ấy hơi ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ bừng, bình tĩnh nhìn Hoa Túc một lúc, vui sướиɠ phấn chấn, dường như tất cả ấm ức phải chịu đều đã được trả lại, "Chúc mừng đại nhân." Nàng ấy có thể nhận ra tu vi của Hoa Túc đã khôi phục.
Hoa Túc khẽ gật đầu, "Quỷ Vương ấn là do ta vẽ, không cần lo lắng."
Cô Sầm vội vàng hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tuc-menh/1996606/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.