Trong khoảnh khắc cô mở cửa nhìn thấy người tới, vẻ mặt cùng tứ chi của Kỷ Du Thanh nhất thời cứng đờ, Chu Khởi La tay kéo hành lí, kiểu tóc hốn loạn, giống như vừa xuống máy bay là chạy thẳng đến đây.
Thấy cô đã lâu không nói chuyện, Chu Khởi La chủ động chào hỏi: "Sao vậy, có phải chị vô cùng kinh ngạc không?"
Kỷ Du Thanh vẫn cảnh giác, căng cứng cơ thể, nhìn chằm chằm vào cô, hỏi: "Sao cô lại ở đây?"
"Em đã ly hôn rồi." Chu Khởi La nói câu này dễ dàng như việc ăn ngủ, không hề có chút đau buồn hay hoài niệm nào.
Kỷ Du Thanh cảm thấy kinh ngạc cô cảm thấy Chu Khởi La làm việc tùy hứng mà vô tình khiến cho người đàn ông kia như vật hy sinh trong cuộc hôn nhân này.
"Sao vậy, chịt ngạc nhiên đến không nói thành lời sao?" Chu Khởi La nháy mắt với cô, cười nói: "em biết chị sẽ có phản ứng này." Nói xong, cô sờ lên cánh tay của mình, "bên ngoài muỗi nhiều quá, chị cho em vào đi."
Kỷ Du Thanh đưa tay ngăn cản cô bước vào, ánh mắt lạnh lùng sắc bén tuy không nói một lời nhưng rõ ràng lộ ra thái độ cự tuyệt đối phương.
Chu Khởi La ngẩng đầu nhìn cô, giọng điệu có chút van xin, nịnh nọt: "Chị cho em vào đi, thật sự em không có nơi nào để đi cả."
"Hoa Đô khách sạn nhiều như vậy, cô muốn chọn cái nào cũng được." Kỷ Du Thanh đáp.
"Bây giờ em không có một xu dính túi, khi li hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tim-dap-thinh-thich/3739343/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.