Đường Oái đến cả kì thi khảo cuối kì cũng không thi, liền như vậy mất tích, hơn nữa biến mất vô tung vô ảnh. Không có bất luận người nào biết nàng đi đâu.
Tiêu Duyệt thậm chí đi tìm lão Từ cùng Cao Thụy, hai người kia thời điểm bị Tiêu Duyệt tìm đến, còn không biết là chuyện gì xảy ra, đứng lên. Hai người cũng chỉ là đùa giỡn, Cao Thụy duỗi chân đá lão Từ, lão Từ bắt được chân hắn, lôi kéo, Cao Thụy thân thể tức khắc không cân bằng, trực tiếp hướng lão Từ ngã xuống trên người hắn, cuối cùng hai người phải chịu cái té thảm dán trên mặt đất.
Tiêu Duyệt: "......"
Cao Thụy da mặt mỏng, thấy Tiêu Duyệt đứng trước mặt, vội vàng đứng lên vỗ vỗ bụi trên người, lại dùng chân đạp lão Từ người còn nằm trên mặt đất, ho khan hai tiếng.
Lão Từ không chút nào để ý, chậm rãi bò dậy, một tay khoác bả vai Cao Thụy, xiết tay Cao Thụy. Cao Thụy dùng khuỷu tay thúc hắn, lão Từ đều nhe răng trợn mắt, đối với Tiêu Duyệt tùy tiện cười cười, nhưng vẫn là đến chết cũng không buông tay ra.
Lão Từ hỏi: "Hội trưởng?"
Cao Thụy tránh thoát không khỏi gông cùm xiềng xích của lão Từ, cũng liền tùy hắn, âm thầm mắng một câu: "Chết tiệt!"
Tiêu Duyệt cảm thấy có chút mới lạ, nhìn nhìn lão Từ Cao Thụy một người thì phóng khoáng, một người lại không được tự nhiên, trước kia không nhìn kỹ, hiện tại nhìn xem, hai tên này cũng lớn lên rất anh tuấn, chân dài vóc dáng cao, lão Từ so với Cao Thụy cao hơn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-my-nhan/166549/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.