Ngày hôm sau, ánh nắng sớm mai chiếu lên mi tâm Tống Nghiên Khanh. Cô đã ngủ cả đêm bên ngoài hành lang khách sạn. Tách coffee đen còn uống dở hôm qua đã được đem đi, trên người cô đắp một tấm chăn mỏng màu trắng, có vẻ như là một trong những nhân viên của quán đã đem đến và đắp cho cô.
Quản cafe vẫn mở, cả hành lang dài không một bóng người. Một nhân viên nữ nhuộm tóc xanh khói với khuôn mặt trái xoan đáng yêu cứ một lúc lại ngó ra nhìn cô, giống như đang canh chừng đợi cô thức giấc.
Nhân viên ở đây còn tận tâm nhiệt tình với khách hàng hơn cả những kẻ gọi là "người thân" kia.
Đồng hồ điểm sáu giờ tròn. Ánh nắng chiếu lên những bức tranh làm chúng thêm tươi sáng.
Những con chim với bộ lông rực rỡ không biết tên đậu trên những cành cây, cất lên tiếng hót trong trẻo. Tống Nghiên Khanh từ từ tỉnh giấc, mơ màng nhìn bầu trời còn giăng sương trắng mờ ảo. Giấc mơ đêm qua thật đẹp, nhưng hoàn toàn không thể thực hiện.
Cô chống tay lên thành ghế, muốn ngồi dậy, chợt cảm thấy trên đùi đang phải chịu một trọng lực không nhẹ. Cô ngờ ngợ nhớ lại, rõ ràng hôm qua cô đâu có mang theo túi xách. Tống Nghiên Khanh chống tay ngồi hẳn dậy, dụi dụi mắt nhìn xuống hai chân vẫn còn đang đắp tấm chăn mỏng.
" Hả...?"
Một...một con mèo??
Tống Nghiên Khanh trợn mắt nhìn cái cục tròn tròn trắng muốt gắn thêm hai cái tai và cái đuôi dài đang đung đưa. Con mèo đang cuộn tròn đột ngột duỗi dài thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-mua-va-sam/938232/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.