"Này! Có lừa nhau không thế? Chúng ta thật sự từng chơi với nhau ở đây à? Tệ quá đi", tôi tỏ ra khó chịu với không gian hẹp, tối trong hốc cây đa cổ thụ. Mùi gỗ ướt, đất cát tanh nồng xộc lên, làm tôi nhớ đến xưởng gỗ nơi bản thân đi tham quan hồi đầu năm nay.
Trước đó vì lòng tốt tôi mở cửa cho người ta vào nhà ngủ nhờ, để rồi vô tình bị nhốt bên ngoài, đứng giữa dòng không khí lạnh sau mưa mà bất lực, khóc không thành tiếng. Song, tôi không chấp nhận số phận ngủ lang ngoài đường, chăn trời chiếu đất, liền hỏi Nghi xem có nhà trọ để thuê, hay chỗ nào núp tạm qua đêm không, chứ cứ vầy cố đến mai thì kiểu gì hai đứa cũng chết cóng, hoặc cảm lạnh các kiểu. Mà bạn hiểu đó, giữa thời buổi hai vạch chưa chắc làm mẹ này thì lỡ sặc nước ho thôi cũng đổi được ánh nhìn kỳ thị, thì sao tôi có gan bị cảm.
Kết quả, sau một hồi bị kéo tay dẫn đi, len lỏi theo con đường đất đá lầy sau mưa, vụt qua những cây đa to lớn che khuất cả bầu trời, trước mặt tôi là một cây đa cổ thụ lớn nằm ngoài bìa làng, đối diện có dòng suối róc rách chảy xuống từ núi. Bên trong cây đa cổ thụ lớn có cả hốc to, chẳng biết là bị con gì ăn hay bị con người phá hoại, nhưng theo Nghi nói thì đó là chỗ yêu thích của cả hai hồi nhỏ, nên có lẽ tôi hiện tại cũng thích.
Ừm, có lẽ cơ. Tại sau một lát ngồi, ngửi đủ mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-miss-me/923513/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.