"Con ăn cái này đi, Này ngon nè!".
"Dạ vâng".
"À! Này nữa. Món này cũng ngon lắm!".
"Dạ vâng".
"Cá nữa. Cá bà đã bỏ xương đem chiên. Giòn lắm!".
"Dạ vâng".
"Này nữa".
"..."
"Thịt cũng xào con thích này".
"..."
"Thêm miếng rau. Nay rau hái trên núi nên tươi lắm".
"..."
"Của cả bà tự muối, ăn thêm miếng đi".
...
Trong một bữa cơm tối, chẳng biết tôi đã phải bao nhiêu lần nhìn thấy đũa của bà gắp thức ăn đưa đến chén mình, từ món này đến món, chẳng sót một thứ gì nằm trên mâm cơm yên vị trên phần cơm trắng đầy hơn nửa chén. Nó thật sự khiến tôi áp lực rất nhiều, dù hành động được gắp thức ăn cho chính là một phần yêu thương mà bà ngoại dành cho đứa cháu gái ít dịp gặp gỡ này.
Cũng như bao nhiêu thiếu nữ tuổi mười tám khác, tôi cũng bài trừ việc tiêu thụ nhiều tinh bột, mà thay vào sẽ chủ yếu tiêu thụ các món trái cây, rau củ, hay chủ yếu ăn thịt như món chính tương tự người phương tây để kiểm soát tốt cân nặng. Mặc dù thì sau đó đi với bạn cũng làm một ly trà sữa, hay sinh tố, chè lạnh các kiểu. Song, cốt lõi vẫn là tôi đã lâu không còn dùng bữa theo mô hình gia đình cùng ăn cơm của một người Đông Nam Á, thành ra trong bữa ăn tối đã cưỡng ép bản thân không ít.
Hiện tại bụng cũng hơi không ổn, cảm giác có chút khó tiêu, chỗ thức ăn tối cũng như còn đọng ở cổ chẳng chịu trôi. Cả người đều thật khó chịu, dù với cảm nhận cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-miss-me/923512/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.