Ánh mặt trời đã dần lên cao. Người giúp việc trong nhà cũng đang tất bật chuẩn bị đón bữa sáng đầu tiên sau nhiều năm vắng mặt Tần Lam. Vì độ trời đầu xuân cho nên hoa lá nhìn từ cửa sổ xuống đã dần nở nhiều màu sắc. Chẳng trách nàng yêu hoa như thế, vốn dĩ nàng đã bị ảnh hưởng từ mẹ mình.
Ngô Cẩn Ngôn tỉnh dậy vừa lúc chủ phòng từ nhà vệ sinh bước ra, trên người nàng đã hoàn thành chuẩn bị tươm tất. Nàng liếc mắt nhìn cô một cái nhưng cũng không nói gì. Chậm rãi ngồi xuống bàn, bật máy lên sấy tóc của mình.
"Tối qua..." Cô híp mắt, rụt rè lên tiếng trước.
Nàng nhanh chóng đáp: "Tối qua em say."
Cô vội vã nhìn xuống bộ đồ trên người mình, trong đầu không biết suy nghĩ gì mà nóng hết cả mặt lên một tầng đỏ ửng.
"Chị...Chị thay đồ cho em?"
"Ừm." Tần Lam tắt máy sấy, cẩn thận đặt vào tủ. Thậm chí nàng không buồn nhìn lấy cô một lần từ nãy đến giờ.
"..." Cô vò đầu mình.
Hiện tại, chỉ cần nghĩ đến bản thân bị nàng lột đồ từ trên xuống dưới thôi cũng đủ thấy mất hết sỉ diện rồi.
Sĩ quan Tần nghiêng đầu nhìn cô: "Em có thì chị cũng có."
Sao...Sao có thể?
Sao có thể thản nhiên như thế?
Ngô Cẩn Ngôn nhích lại gần cạnh giường, hai bên tai đã hồng lên như tôm luộc.
Ghé tai nàng nói nhỏ: "Tối qua...Em có phiền chị không?"
Bởi vì cô biết, mỗi khi cô say thì thường rất rắc rối.
Nhưng không hiểu sao lại uống nhiều như thế vào lúc tối.
Tần Lam thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-an/650180/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.