Sau một lúc ngấu nghiến ăn hết phần cơm, Ngô Cẩn Ngôn cũng xuất hiện trước văn phòng của nàng.
Tiêu rồi tiêu rồi.
Tần Lam vốn dĩ là người không bao giờ muốn nghe ai giải thích...
Thời điểm cô bước vào thì bên trong còn có hai người đàn ông trung niên mặc quân phục, thậm chí quân hàm trên vai còn cao ngất ngưởng.
Sĩ quan Tần lúc này đang ngồi trên sofa, cẩn trọng rót từng cốc trà cho hai vị tiền bối.
Nhìn thấy cô bước vào, Tần Lam ngoắc tay muốn cô đi đến.
"Chú Thúc, chú Hàn, đây là Ngô Cẩn Ngôn." Nàng vừa cười vừa giới thiệu. "Danh tiếng từ khi ra trường. Chắc hai chú đã từng nghe qua."
Ngô Cẩn Ngôn khép nép một bên.
Thúc Khang nhanh chóng phát ra giọng nói có chút trầm của mình với Hàn Ân Nam ở bên cạnh: "Ngô Cẩn Ngôn. Tiểu Ngô. Trước đây từng là phó đội của đám trẻ ở thành phố H, hiện tại theo chân Tiểu Tần."
"Con chào hai chú." Cô lúc này vừa nhận được một cái nhéo thấu trời của người yêu nên mới bắt đầu mở miệng.
Đúng là quá đáng. Rõ ràng nàng giành nói trước nên cô chưa có cơ hội chào mà.
Cô lần lượt bắt tay từng người.
Ngô Cẩn Ngôn mặc dù ngông cuồng nhưng lại luôn có sự ngưỡng mộ nhất định đối với những vị lão sư ở trên. Dù sao họ cũng là những anh hùng tham gia kháng chiến ở quá khứ. So với thời bình, họ còn hi sinh nhiều hơn tất thẩy.
Tần Lam nhấp một ngụm trà rồi chậm rãi đặt xuống, trên môi không ngưng được nét cười: "Con nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-an/650176/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.