"Muốn khóc thì cứ khóc đi."
Ngô Cẩn Ngôn chậm rãi nhích lại gần Tần Lam. Không biết lấy dũng khí từ đâu mà vòng tay ôm trọn nàng vào lòng mình.
Bởi vì khoảnh khắc này đã thay đổi hầu như cuộc đời của nàng.
Cô im lặng nghe nhịp tim đang dần đập mạnh của đối phương. Theo sau đó là tiếng khóc từ thút thít đến thương tâm. Ngô Cẩn Ngôn vuốt ve lưng nàng, dù là khóc nhưng cô cảm thấy vui hơn là cứ yên lặng.
"Tại sao...Tại sao người nằm xuống lúc nào cũng không phải là tôi?"
Tần Lam cắn thật chặt môi mình. Từng câu chữ thốt ra hoàn toàn là những tiếng nghẹn ngào.
Lý do vì sao không phải là nàng?
Khóc một lúc thì thôi.
Vô lực ngã vào vai của người bên cạnh. Đôi mắt đỏ hoe cố gắng dời sự chú tâm của mình vào tập phim đang phát trên màn hình trước mặt. Cùng lắm thì hiện tại nàng đã biết phải làm sao để giải toả cảm xúc của mình.
Ngô Cẩn Ngôn nhìn nàng một hồi lâu. Kì thực, chính là ở giây phút này cô mới yêu người con gái này. Trước đây là tương tư, giống như hâm mộ một người tài giỏi. Còn hiện tại lại là kiểu muốn ở bên cạnh, thay nàng gồng gánh hết tất cả trầm luân của đời người.
Không biết dũng khí từ đâu. Cẩn Ngôn cúi đầu xuống, đưa đôi mắt ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tần Lam, chất chứa rất nhiều lời chưa thể nói ra.
Cô hôn nàng thật nhẹ vào cánh môi.
Chính là hôn nàng...
Tình yêu thuần khiết sẽ chớm nở vào một thời điểm mà con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-an/650170/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.