Không khi tang hoang bao trùm lấy căn phòng lạnh lẽo. Tiếng bước chân vội vã không vững vang vọng khắp đoạn hành lang đông đúc bóng người. Bên ngoài trời lất phất mưa, cơn mưa buồn nhất mà người ta từng cảm nhận.
"Sĩ quan Tần." Đám người vì sự xuất hiện của một người phụ nữ mà trở nên khép nép. Ai ai cũng bày ra vẻ mặt bi đát vô cùng.
Tần Lam dừng hẳn bước chân. Kì thực vết thương lúc này đã đến mức dại đi, không còn chút cảm giác nào. Nàng đưa mắt nhìn xung quanh, cùng lắm chỉ thấy những cảnh sát lạ mặt.
Nàng run rẩy, đưa tay chạm lên cánh cửa lạnh ngắt.
Vì nàng biết, phía sau đó là một người bạn không còn sự sống của mình.
Đội S đứng thành một hàng, điều đập vào mắt Tần Lam đầu tiên chính là Trương Gia Nghê khóc đến tê tâm, khóc đến mức không còn sức lực để phát ra âm thành đau đớn nào nữa.
Đã ba ngày kể từ khi phát hiện ra thi thể của Đàm Trác. Chính xác là bạn mình đã mất ba ngày rồi thì các nàng mới nhận được tin.
"Đội trưởng..." Vương Quán Dật cắn môi mình đến sắp chảy máu. Cuối cùng không thể cầm lòng mà rên rỉ lên như một đứa trẻ. "Đội trưởng...Đàm tỷ mất rồi..."
Tần Lam trước sau không hề để lộ cảm xúc thương tâm của mình. Chậm rãi đi đến bên cỗ thi thể lạnh cóng kia, lấy hết dũng khí kéo tấm khăn trắng sang một bên.
Thời điểm khuôn mặt quen thuộc hiện ra, nàng đã có thể nhận thức được bản thân đang trải qua mất mác như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-an/650169/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.