1.
Edit + Beta: ALice.
Thuốc viên chua xót dần dần tan ra, vị đắng chát tràn ngập trong khoang miệng của Cung Trầm.
Cảm giác bực bội điên cuồng trong lòng hắn cũng thoáng được trấn an một ít.
Bồ Dao Tri không có khả năng không nhận ra hắn.
Cho nên.
Ngay sau khi nhận ra CEO của tập đoàn Minh Uyên là hắn xong, bởi vậy không chút do dự mà trốn đi?
Sự kiện chín năm trước kia, chịu một phần trách nhiệm hẳn là Cung Trầm hắn mà không phải cậu.
Quả thật.
Tuy rằng lúc trước người nào đó đích xác ngốc không thể tả, nếu không phải bởi vì lúc trước người nào đó ngu ngốc đến buồn cười, thì sự kiện kia cũng sẽ không xảy ra —— nhưng truy tận gốc rễ mà nói thì trên thực tế, người nào đó từ đầu tới đuôi, đều chỉ là một người bị hại đáng thương mà thôi.
Ngu ngốc không phải là nguyên nhân để người nào đó bị người khác lừa gạt.
Trong sự kiện chính năm trước kia, Bồ Dao Tri từ đầu tới cuối đều không có bất cứ sai lầm nào.
Trừ bỏ một việc.
Mãi cho đến tận bây giờ, hắn vẫn không thể nghĩ thông suốt việc này.
—— vì sao cậu không giải thích với hắn.
Nhưng, bạo lực học đường và bỏ thuốc là hai việc khác nhau. Việc sau, Bồ Dao Tri đích xác từ đầu tới đuôi chỉ là một người bị hại vô tội đáng thương, không có bất cứ trách nhiệm nào.
Cũng bởi vậy nên Cung Trầm mới nghĩ không rõ, nếu Bồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/beta/3564360/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.