Ngày đội quân anh dũng trở về, khắp nơi đều treo cao lá cờ từ hào chào đón những vị anh hùng mang theo bầu không khí oai phong không gì sánh bằng.
Adios đứng trước cửa phi thuyền nhìn ra, đôi mắt anh nhanh chóng quét một lượt những người ở dưới.
Không có Lâm Triết.
Đám đông reo hò gọi tên anh nhưng trong lòng nah nặng trĩu, chỉ muốn ngay lập tức đi tìm người mình thương nhớ từng ngày từng đêm nhưng là một thượng tướng, anh không thể bỏ mặc mọi thứ ở đây mà chạy đi được.
Trong lúc đó, Lâm Triết ngồi ở phòng khách xem tivi, cậu ấn chuyển kênh lập tức trên màn hình hiện lên hình ảnh Adios hiên ngang bước xuống phi thuyền được truyền hình trực tiếp cả đế quốc đều ngóng chông, chỉ tiếc Adios mặc quân phục đội mũ, lại được quay từ góc xa nên không nhìn rõ mặt mũi cho lăm.
Lâm Triết xì một cái " Nhàm chán, không còn gì hay ho hơn để xem hay sao?".
Cậu ấn chuyển kênh mấy lần mới thấy có một kênh đang chiếu một chương trình hài khá thú vị liền vui vẻ vừa gặm hoa quả vừa xem.
Tại quảng trường lớn, sau khi được bệ hạ tiếp đón như bao lần, Adios cùng Tạ Dư Quang đi tới vẫy chào những người dân đã mất công tới tận đây để ủng hộ.
Tạ Dư Quang mới chỉ rời khỏi khoang điều trị một tuần trước mà thôi, tuy đã phục hồi khá tốt nhưng vẫn còn di chứng để lại.
Từ trên cao nhìn xuống, Tạ Dư Quang vô tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/beta-lam-sao-co-the-bi-danh-dau/3615688/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.