Chương trước
Chương sau
" Tôi cho rằng với công nghệ này thì chúng ta sẽ có thể giúp những binh sĩ bị thương vì thực hiện nhiệm vụ sẽ có được một khởi đầu mới, thậm chí là tiếp tục phục vụ cho quân đội, những chức năng mà bộ phận máy móc thay thế có thể giúp họ những khả năng vượt bậc trong chiến đấu".

"Đương nhiên về vấn đề an ninh thì những mẫu cánh tay giả dùng trong chiến đấu sẽ được quân đội kiểm soát như một loại vũ khí hạng nặng, nếu không có nhiệm vụ thì bọn họ sẽ phải sử dụng loại mẫu bình thường không trạng bị các chức năng hỗ trợ chiến đấu".

" Ngoài ra chúng ta có thể mở rộng công nghệ này với người dân đế quốc, cho những người bị tổn thương thân thể do tai nạn, bẩm sinh có cơ hội sống lại một cuộc đời mới".

Theo lời Nhậm Bác phát biểu, Elena ở trên đài cao biểu diễn sử dụng cử động các khớp tay chân theo ý muốn.

Nhân viên sở nghiên cứu mang lên một cái khay lớn chùm vải đỏ.

Sau khi lật ra, ở bên dưới chính là bản mẫu của một cánh tay giả dùng trong chiến đấu, không chỉ to hơn cánh tay bình thường mà cũng rất nặng, người sử dụng nó đương nhiên cần trải qua huấn luyện bài bản.

Bệ hạ qua màn hình quan sát không tỏ rõ nét mặt nhưng có vẻ như là rất hài lòng với kết quả này.

Giờ đây Blackburn đã nổi loạn đòi trả lại Sigma cho họ, rất nhiều tàu chiến được cử đi gây chiến với đế quốc, quân đội đế quốc vừa trải qua một trận mới nữ vương bị tổn thất một lượng lớn binh sĩ, hơn nữa cũng cần một lượng lớn quân để duy trì an ninh và đuổi bắt nhóm tội phạm xuyên hành tinh hung hãn.

Nếu có thể dùng cách này để khiến một lượng lớn thương binh hồi phục khả năng, lại còn tăng lên chiến lực thì còn gì bằng.

Chuyện này thực ra Adios đã từng bàn trước với anh ta rồi.

Dự án của Nhậm Bác cuối cùng đã được thông qua khiến rất nhiều nhà khoa học khác vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị.

Bọn họ bị một người bị lưu đày ở hành tinh hoang mới trở về không lâu đề lên đầu đương nhiên là không vui nổi nhưng nghiên cứu của Nhậm Bác lại giúp ích rất nhiều cho đế quốc, bọn họ dù không ưa tới đâu cũng phải nề phục.

Nhậm Bác chỉ chờ được thông qua là lập tức xách hành lý tới quân doanh để quản lý dự án này, trong vòng một tháng có thể đảm bảo hỗ trợ phẩu thuật cho khoảng 100 thương binh chuẩn bị cho cuộc chiến với Blackburn.

Trong nhà chỉ còn lại Tạ Dư Quang và Evan.

Tạ Dư Quang cả ngày đều ở sở nghiên cứu, buổi tối mới trở về nhà, thực ra khi trước anh ta còn không thèm về nhà mà ăn nằm luôn ở sở nghiên cứu nhưng gần đây lại chịu khó chạy qua chạy lại nhiều hơn.

Evan đương nhiên cũng không rảnh rỗi, cậu ta đang phụ trách vụ án điều tra người đã tiết lộ thông tin mật của

Lâm Triết cho Kai'Sa là ai.

Lúc ở trên phi thuyền Blackburn với Lâm Triết, cậu ta trốn ở trong tủ đã từng nghe thấy Lâm Triết nói với Elena rằng Cresrose và cô ta từng có xảy ra quan hệ.



Cứ từ việc này mà điều tra, chẳng bao lâu đã lấy được chứng cứ việc Cresrose phản quốc.

Chắc hẳn cô ta vốn không nghĩ việc đó lại có hậu quả lớn như thế, mà chỉ đơn giản là muốn hại Lâm Triết mà thôi.

Evan đương nhiên không bỏ qua cơ hội này, cho cả nhà Erlando đều bị đưa đi lưu đày vì tội phản quốc, còn số họ hàng của bọn họ cũng bị cắt bỏ danh hiệu quý tộc xuống làm thứ dân, bị tịch thu tài sản.

Evan cuối cùng cũng trả được thù cho mẹ, bao lâu nay cậu ta cố gắng cứng rắn duy trì như vậy chính là để trả thù, bây giờ mọi thứ đã kết thúc rồi, tự dưng lại cảm thấy trống rỗng không biết nên làm gì. @

Cảm giác nhẹ nhõm nhưng cũng mơ hồ về tương lai.

Evan như người không hồn lững thững bước vào nhà, ở bậc cửa có đôi giày của ai đó.

Trong nhà sáng ánh đèn ấm áp, có một người đàn ông sốt ruột đợi cậu ta về, sợ đồ ăn bị nguội nên vội bỏ vào máy làm nóng, dáng vẻ vụng về muốn che giấu sự quan tâm của mình.

Tạ Dư Quang bê đĩa đồ ăn cuối cùng ra bàn rồi phủi phủi ngón tay bị nóng " Sao đờ đẫn thế?".

Evan lắc lắc đầu " Không có gì? Chỉ là trả được thù rồi nên cảm thấy nhẹ nhõm thôi".

Tạ Dư Quang cũng đã nghe nói về việc xảy ra bên nhà Erlando "Vậy càng phải chúc mừng chứ? Này, trùng hợp hôm nay tôi vào bếp nấu một bàn đồ ăn".

Evan nhìn bàn ăn lại nhìn Tạ Dư Quang, nhìn qua nhìn lại mấy lần, cũng thật là trùng hợp đi, cậu ta mở tủ lấy ra một chai rượu vang có vẻ đắt nhất ra.

"Được, hôm nay vui vẻ một chút, tôi sẽ không kiếm chuyện với anh, chúc mừng tôi trả được thù".

"Được, chúc mừng cậu trả được thù" Tạ Dư Quang không để tâm tới chai rượu kia, anh ta cất giữ lâu lắm rồi nhưng chưa từng lấy ra uống vì không có hứng.

Nửa tiếng trôi qua, Tạ Dư Quang đã ngà ngà say bắt đầu nói nhảm lung tung.

Evan cũng không khá hơn là bao, tâm tình hôm nay khá tốt, uống hơi nhiều, cảm giác cả người hơi lâng lâng.

Lúc này máy liên lạc của Tạ Dư Quang vang lên thông báo, thấy anh ta không bật lên, Evan chỉ đánh với lấy định tắt đi cho đỡ ồn lại ấn nhầm mở lên.

"Tiến sĩ Tạ, cái Omega tự xưng là định mệnh gì đó của ngài lại tìm tới rồi, cậu ta dựa hơi một vị quý tộc để tới được sở nghiên cứu nhưng anh không có ở đây nên chúng tôi không biết làm sao?".

Evan khó chịu đáp " Đuổi đi, nói với cậu ta tiến sĩ đang ở cùng với công tước Evan, xem cậu ta còn dám bám lấy hay không?".



"Ể..Dạ... vâng thưa ngài".

Evan tắt máy luôn, sự vui vẻ hôm nay như bị gạt bay đi hết, ánh mắt chán ghét nhìn Tạ Dư Quang ở đối diện mắng " Đồ tra nam!! Đã nói sẽ làm người yêu với tôi thử một tháng, vậy mà lại vẫn liên lạc với Omega kia, đúng là tên Alpha chó chết".

Tạ Dư Quang bị mắng tới tỉnh rượu ngầng đầu lên nhìn, ánh mắt mông lung nghe mắng, cuối cùng không chịu nổi mà đứng dậy chạy vào phòng vệ sinh khóc bù lu bù loa lên.

Đóa hoa nhỏ mỏng manh bị mắng tới phát khóc.

" Oa!!! oa.... Tôi không có mà, sao cậu lại mắng tôi!? Oaaa!!". ©

Evan xoa xoa trán cho tỉnh táo lại, vừa rồi cậu ta đúng là hơi quá đáng thật.

" Thôi được rồi, tôi xin lỗi mà" Evan đập đập cửa gọi anh ta ra ngoài nhưng tiếng của cậu bị át bởi tiếng gào khóc của anh ta.

"Mau ra đi, tôi đã bảo tôi xin lỗi rồi mà, anh là trẻ con à?".

Tiếng khóc làm cậu ta đau đầu không thôi, Evan nghiến răng đấm mạnh lên cửa khiến nó vỡ toang ra.

Tạ Dư Quang đang ngồi trên nắp bồn cầu kinh hoàng lùi lại nhìn Omega trước mắt như mẹ hiền, hai hàm răng va vào nhau lập cập.

" Tôi chỉ là một bác sĩ chân yếu tay mềm, đừng đánh tôi!". 4

Evan cạn lời với anh ta, cậu ta lôi Tạ Dư Quang ra khỏi phòng vệ sinh đi lên tầng muốn đưa tên say mèm này về phòng.

"Đừng có giãy, giãy là tôi đánh anh đấy".

"Dạ" Tạ Dư Quang lí nhí đáp ngoan ngoãn như một con cún con.

Evan mở cửa phòng, hai người đều say, đi đứng không vững hết va chỗ này lại vô chỗ khác, cuối cùng lại cùng ngã đè lên nhau lên giường.

Tạ Dư Quang nằm giang mình giữa giường, đầu óc bị xóc nảy tới đảo lộn.

Evan cũng đã ngấm rượu, đi không vững nữa, cứ chống tay dậy là lại bị trượt xuống mấy lần.

* Đoạn sau ai mong chờ không nhỉ?*.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.