Trong vòng ba ngày cuối cùng, cuộc phẫu thuật được Nhậm Bác tiến hành vô cùng thuận lợi, chân tay bằng máy được gắn vào cơ thể Elena và được điều khiển bởi một con chip đặc biệt do ông sáng chế ra được cấy vào phần gáy kết nối với não, có thể điều khiển các bộ máy móc với tốc độ phản hồi từ não nhanh như một phần của cơ thể, ngoài ra còn có một lớp da giả phủ bên ngoài, nếu không nhìn kĩ thì rất khó phân biệt được là chân tay thật hay là giả
Elena tỉnh dậy từ phòng theo dõi bốn phía đều là kính hai chiều như thể cô ta chỉ là một vật thí nghiệm nằm trong lồng sắt.
Cô ta nhìn tới cái tay giả và cái chân giả của mình, não phát ra tín hiệu muốn cử động, thứ máy móc kia liền lập tức thực hiện như đúng ý cô ta muốn, ngón tay lần lượt nắm vào rồi thả ra, cảm giác thật kỳ diệu.
Tuy Nhậm Bác đã cố gắng cải thiện thiết kế sao cho giảm đi trọng lượng tối đa nhưng vì loại hợp kim để làm ra bộ máy này khá nặng nên tổng thể vẫn nặng hơn nhiều so với chân tay thật.
Tuy nhiên với một Alpha cao cấp như Elena mà nói thì không đáng là gì, chỉ cần làm quen một thời gian là được.
Nhậm Bác vô cùng tự hào cùng đắc ý mở cửa tiến vào giúp Elena làm kiểm tra các động tác phản xạ, sau khi xác định không có vấn để gì nữa thì mới để cô ta ra ngoài để tới một căn phòng khác.
Không quên vừa đi vừa nhắc nhở " Sau này cứ mỗi sáu tháng phải tới bảo dưỡng tra dầu vào các khớp một lần, đợi tới lúc đó tôi sẽ chỉ dẫn cách tra dầu, vậy thì sau này không cần mất công tới tận sở nghiên cứu để bảo dưỡng
ทนัล".
" Tôi hiều rồi".
Elena chưa quen nên đi cứ khập khiếng vì một bên chân nặng hơn bên còn lại, vậy mới thấy Evan có thể hoạt động một cách bình thường mà không ai phát hiện ra quả thật là tài tình, cũng có lẽ vì cậu ta đã sống cùng với nó
ดนล์ เลิน roi.
Trong lúc đi qua một căn phòng nọ, Elena bồi hồi dừng lại khẽ liếc qua khe cửa nhìn vào trong.
Là Lâm Triết đang ở đó.
"Sao vậy?" Nhậm Bác hỏi.
Elena tỏ ra không có gì " Không sao, chỉ là chưa quen cách điều khiển thôi".
Nói rồi cô ta tiếp bước về phía trước không dám quay lại nhìn thêm nữa, cuộc sống của Lâm Triết sẽ rất tốt khi không có sự tồn tại của cô ta.
Chỉ cần được nhìn thấy cậu một giây như vậy thôi cũng đủ khiến cô ta hạnh phúc rồi.
"Dithai.
Nhậm Bác cũng không để tâm nhiều, ông càng háo hức đưa Elena đi tới hội nghị viện để công bố kết quả cuộc phẫu thuật, chứng minh năng lực của bản thân.
Trong văn phòng của Tạ Dư Quang, Lâm Triết cùng Adios ngồi xem kết quả siêu âm, cái thai đã hơn ba tháng, có thể nhìn ra hình dáng của đứa nhỏ.
Tạ Dư Quang nhiệt tình chỉ vào vào màn hình " Chắc hai người đã biết hai người nam dù ở giới tính Alpha hay
Omega thì khi kết hợp chỉ có thể sinh ra đứa bé là con trai nhỉ?". @
" Cả ba đứa nhỏ đều là con trai nhưng giới tính phân hóa của chúng thì chưa thể xác định được, bọn chúng đều rất khỏe mạnh nhưng có một đứa có vẻ bé hơn hai đứa khác một chút".
Lâm Triết nhìn ba cái cục nhăn nheo trong bụng mình trên hình mà nhăn mày " Sao xấu thế?".
Tạ Dư Quang cười bò ra bàn " Đứa nhỏ kết hợp giữa hai người mà còn xấu thì còn ai đẹp nữa".
Lâm Triết bị anh ta làm cho giật mình mà hơi lùi lại, vì động tác của Tạ Dư Quang nên có một thứ trên bàn lộ ra thu hút ánh mắt của cậu.
" Bác sĩ Tạ, lần đầu thấy anh mang cơm hộp tự làm để ăn trưa đấy" Lâm Triết kéo hộp đồ ăn lại gần nhìn.
Tạ Dư Quang vội kéo lại giấu vào người " Không phải cơm, là bánh ngọt thôi ấy mà".
"Ồ" Lâm Triết nhận ra điều gì đó " Evan vẫn đang ở nhà anh nhỉ? Lúc còn ở học viện Omega chuẩn bị cho cuộc thi, cả tôi và cậu ấy đều chọn kỹ năng nấu ăn, hằng ngày tôi đều ở cạnh xem cậu ấy làm bánh, cái bánh của anh liệu có phải là...".
" Không phải!!".
" Không phải thì anh phản ứng mạnh thế làm gì?".
Tạ Dư Quang cắn răng không dám phản bác. Lâm Triết cười ẩn ý như đã hiểu thấu mọi thứ, cậu không làm khó anh ta nữa mà quay sang với Adios " Đã kiểm tra xong rồi, về thôi, hôm nay ngài hứa sẽ đưa em đi dạo phố rồi mà".
"Được" Adios cũng ẩn ý cười nhìn Tạ Dư Quang trêu chọc thằng bạn già của mình.
Chỉ là yêu đương thôi mà, có gì đâu mà phải giấu chứ?
Tạ Dư Quang nhìn hai người rời đi rồi mới dám lấy hộp bánh giấu trong người ra đặt lại lên bàn.
"Xi! Yêu đương gì chứ? Chẳng qua là đang thử làm người yêu của nhau một tháng mà thôi".
Nửa tiếng sau, có nhân viên của sở nghiên cứu chạy vào báo cáo " Thưa tiến sĩ, có một người liên lạc tới muốn gặp ngài, tự xưng là Omega định mệnh của ngài".
Tạ Dư Quang chỉ nhìn hộp bánh, không phải là anh ta đem đi để ăn trưa mà là mang đi để ăn sáng nhưng cứ nuối tiếc mãi không dám ăn, nghe người kia báo cáo xong không thèm suy nghĩ đáp " Không quen, lần sau còn có người như vậy liên lạc tới thì cứ bỏ qua, nếu làm phiền nhiều lần thì liên hệ với đội cảnh vệ xử lý theo pháp luật".
" Vâng, thưa tiến sĩ".
Tạ Dư Quang nuốt nước bọt, ngồi quay lưng lại như sợ người khác phát hiện, anh ta mở hộp bánh ra lấy một cái giơ lên ăn thử.
Thật sự rất ngon, quả nhiên không hổ danh là Omega đệ nhất trong cuộc thi Omega danh giá toàn đế quốc, nhắc mới nhớ " Cậu ta là Omega đứng hạng nhất cơ đấy".
Nhớ tới lần bị Evan đánh thành đầu heo, Tạ Dư Quang lại rùng mình " Omega đó mà hạng nhất được mới hay đó".
Nhưng mà... tuy cánh tay bằng hợp kim đó rất cứng, nhưng môi lại rất... mềm.
Mềm mại, ngọt ngào như miếng bánh này vậy.
Anh ta bất giác vừa ăn vừa mim cười khúc khích như bị tự kỉ, tưởng tượng miếng bánh này là môi của ai đó mà thưởng thức từ từ. (C)
Tạ Dư Quang tự vả vào mặt mình một cái rồi hít sâu một hơi " Không được suy nghĩ linh tinh".
Xong liền nhét cả cái bánh vào miệng nhai nhồm nhoàm.
Anh ta không thể nào có cảm giác với tên nhóc Omega bạo lực đó được, nếu cậu ta mà tới học viện Alpha thì có khi còn có thể đứng hạng mười người mạnh nhất trở lên ấy chứ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]