Đến khi Đường Nguyên tỉnh giấc thì gã đàn ông cũng rời đi mất tiêu. Bên ngoài hang động bầu không khí lạnh lẽo và sắc trời cũng mang theo gam màu lạnh nhạt .
Bên trong hang động, một bếp lửa được dựng lên để giữ ấm cho Đường Nguyên, may mắn rằng đây không phải trái đất, nếu không cậu tin rằng mình sẽ ngạt khí mà chết.
Ngọn lửa sắc màu tung tăng nhảy nhót phản chiếu vào trong đôi mắt vẫn còn đang ngẩn ngơ của Đường Nguyên. Trên người cậu là một chiếc áo lính bao bên ngoài, dưới sàn là đồ của cậu và một tấm da thú màu đen.
Cậu nhìn bộ lông này khá quen mắt, đến khi kịp nghĩ ra thứ này là của con hắc báo đang bị cậu săn bắt thì nhìn thấy một mảnh giấy ở gần ngọn lửa.
"Tỉnh dậy rồi thì hãy ăn chút gì đó, balo anh để bên cạnh em, có đủ đồ ăn để em duy trì đến ngày cuối cùng của hoạt động săn mồi. Anh có việc nên đi trước, chúng ta sẽ gặp lại sớm thôi."
Một hàng chữ dài đẹp, nhìn cũng biết là được viết từ một người có khả năng viết chữ rất tốt. Nhưng nội dung lại làm Đường Nguyên tức giận đến điên người, cậu đọc xong thì vo mảnh giấy thành một cục rồi ném vào trong đống lửa.
Ngọn lửa đang rực cháy ngậm lấy cục giấy mà nuốt trọn biến mảnh giấy thành tro tàn. Những câu chữ cũng theo đó mà trôi theo từng dòng lửa đang nhai nuốt ngấu nghiến.
Đường Nguyên chưa bao giờ cảm thấy việc bị cưỡng hiếp là vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/beta-duoc-san-don/3730093/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.