Chương trước
Chương sau
Một đàn dị tộc liên tục lao về phía cơ giáp màu trắng xám. Nhưng cơ giáp chỉ cao hơn 3 mét với một cú vung tay đã khiến cho đám trùng tộc đi đầu tan xương nát thịt.

"Khặcccc khặc..."

Đám côn trùng xấu xí như đám bọ ngựa với những chiếc càng dài và cứng cáp có thể kẹp nát sọ người. Chúng đông như kiến mà hết đám này đến đám khác liên tục tấn công.

Cơ giáp bay trên không trung liên tục đối phó với đám trùng tộc này, bên trong bộ cơ giáp là vị thiếu tướng Khắc Tư với vẻ mặt lạnh lùng chém xuống từng sinh mệnh.

Những các xccủa trung tc rt xung những cánh rung trồng câ Lâm khinch máu xanh lục nhp nháp văng khắp nơi. Những cái xác cũng không nhỏ gì mà phải cao cỡ 2 mét hơn khiến cho đám hoa màu được trồng cũng bị hư hại nặng nề.

Cư dân trên tinh cầu Lâm Hoa đa phần đều đã bị trùng tộc sát hại gần hết. Chờ đến khi quân đội đến thì chỉ còn lại xác người như rơm rạ, máu chảy thành sông, linh hồn không thể siêu thoát.

Chết chóc và máu me là một thứ hình ảnh quá đỗi quen thuộc với những người tham gia vào quân đội. Họ đều đã từng chứng kiến đồng đội hy sinh và có khi là tận mắt nhìn thấy cảnh lũ trùng tộc chặt đầu uống máu.

Vì vậy mà lửa giận của nhân loại đối với sự tàn bạo của trùng tộc cũng tăng lên ngày càng lớn sau những hành động man rợ và độc ác của chúng.

Những người còn sống sót lại trên tinh cầu đã được giải cứu và nhanh chóng đưa đi. Hiện tại quyền kiểm soát của tinh cầu đã không còn thuộc về phía nhân loại mà nó đã bị lũ trùng tộc chiếm lấy.

Đến khi những hạm đội chuyên chở người tị nạn và người bị thương rời khỏi tinh cầu Hoa Lâm thì những người lính đi đầu cũng điều khiển cơ giáp của mình mau chóng tẩu thoát.

Nếu như ở lại chẳng khác gì tự đưa mạng mình cho chúng, những chiến cơ giáp khác cũng đã bắt đầu rời đi sau khi cầm chân đủ thời gian cho hạm đội giải cứu rời đi.

Đến khi rời đi thì Khắc Tư chính là người cuối cùng rời khỏi tinh cầu đã không còn là của nhân loại. Trên mảnh đất ấy chỉ còn lại đống đổ nát và hoang tàn của sự phá hủy và tử vong.

Khắc Tư nhanh chóng đuổi theo chiến hạm cứu hộ để hộ tống chiến hạm an toàn rời đi. Nhưng đoàn tàu chỉ vừa rời khỏi phạm vi 100 km khỏi tinh cầu thì nhanh chóng phát nổ

Vụ nổ mạnh mẽ và cường đại nhanh chóng thổi bay những tảng thiên thạch xung quanh nó thành tro bụi, những chiến cơ giáp đang bám theo gần chiến hạm không có khả năng ứng biến nhanh chóng bị thổi thành tro bụi.

Vô số người trên chiến hạm cứu hộ đều đã tử vong. Những chiến sĩ đi theo để hộ tống chiến hạm cũng đều không còn, một con số thương vong vô cùng lớn.



"Chỉ huyyyyyyy!!!!!!"

Khắc Tư không ngờ lại xảy ra sự cố lớn như vậy. Hắn ta chỉ biết đổ hết cơn giận lên đám trùng tộc vẫn bám dai như đỉa phía sau mình.

Vô số chiến sĩ từng vào sinh ra tử với hắn, là đồng đội thân thiết thế mà chết ngay trước mặt hắn. Gần cả một tiểu đoàn tinh nhuệ của đại tướng Khắc Tư đều đã gần bị diệt.

Những người còn sống đều may mắn đi khá xa phi thuyền, những giọt lệ rơi trên mắt vì sự hy sinh không mong muốn, nóng hổi và nặng nề như hòn đá đè nặng cơ thể người còn ở lại.

"Chỉ huy, mau rời đi thôi!!!"

"Không, các cậu mau rời đi trước đi. Tôi sẽ cầm chân!"

Khắc Tư lạnh giọng nói với người chiến sĩ muốn khuyên nhủ mình mau chóng rời đi. Rời đi? Lũ côn trùng khốn kiếp này đã làm ra tội ác tày trời như vậy mà bảo hắn mau chóng bỏ chạy như rùa cụt đầu sao?

"Không được!!! Bọn chúng đôn-"

"Mau rời khỏi đây!! Cậu đang chống lại lệnh tôi đấy sao?"

Khắc Tư nhanh chóng né đi cú lao tới của một con trùng tộc, nhanh chóng điều khiển cơ giáp xoay người đâm xuyên người con trùng tộc kia bằng thanh đao vô cùng bén nhọn.

Sau đó là đưa tay cơ giáo lên bắn ra pháo năng lượng tiêu diệt hàng trăm con trùng tộc muốn lao về phía anh.

Người lính kia sau khi nghe Khắc Tư nói vậy thì nước mắt không kiềm được tuôn như mưa, không phải vì chức cao danh vọng mà xem thường những kẻ nhỏ bé như đám lính bọn hắn.

Người lính đấy chỉ có thể cố gượng nước mắt, mau chóng kêu gọi những người còn sống sót mau chóng đi về tàu mẹ tìm kiếm chi viện.

Khắc Tư một mình chống chọi với hàng ngàn hàng triệu con trùng tộc. Số lượng đông đảo, nhưng sức chiến đấu trước cơ giáp tiên tiến của nhân loại thì gần như không có.

Nhưng đừng qua đó đánh giá thấp lũ trùng tộc này. Chúng vừa mưu mô và xảo quyệt, lúc cần thiết sẽ có thể tiêu diệt cả một hạm đội, qua mắt cả đám người mà không ai biết. D



Mưa dầm thấm lâu, với số lượng có thể nói là hàng ngàn hàng triệu quả trứng lao vào một khối đá cứng, không thể nào không làm sứt mẻ gì tảng đá đấy.

Chúng cứ như không bao giờ hết mà liên tục thay phiên nhau lao lên tấn công. Số lượng xác chết cũng chất thành đống như đống rác to đùng bằng mấy khối thiên thế trong vũ trụ.

Nhưng đám trùng tộc số lượng vẫn rất là đông. Và những con đi đầu chiến đấu này chỉ là lính mà thôi, không có khả năng gây uy hiếp đến những người sở hữu cơ giáp mạnh mẽ như Khắc Tư.

Khi nhận ra nhiên liệu đã sắp cạn thì Khắc Tư mới bắt đầu mở đường cho mình rời đi. Nhưng Khắc Tư vẫn là quá tự tin về khả năng của mình mà cơ giáp bị đánh ra mấy chỗ hỏng.

Cơ giáp của Khắc Tư được làm từ thứ kim loại cứng cáp rất khó đánh xuyên hay làm trầy xước, không ngờ đám trùng tộc này càng búa cũng quá cứng mà có thể làm hư hại cơ giáp của hắn.

Nhận thấy nếu không rời đi bản thân sẽ gặp nguy hiểm. Khắc Tư lúc này mới giải phóng hết tất cả năng lượng còn sót lại của cơ giáp, tạo ra một từ trường năng lượng mạnh mẽ làm chẫn động não bọn trùng tộc.

"Écccccc!!!!"

Đám trùng tộc như bước vào vùng cấm mà cơ thể cứng đờ không thể di chuyển, cơ thể tự do trôi lơ lửng trong không gian.

Cơ giáp của Khắc Tư bắt đầu rời khỏi nơi này, rời khỏi phạm vi ảnh hưởng của đám trùng tộc nguy hiểm này.

Hắn phải nhanh chóng báo lại phía quân đội, số lượng trùng tộc đã gia tăng đến đáng báo động. Không ngờ chúng lại sinh sản nhanh chóng đến vậy. Nếu như lúc trước thì với số lượng trùng tộc bị tiêu diệt như này thì hắn đã đủ lập chiến công để lên chức thượng tướng.

Nhưng lần này số lượng dường như phải đông hơn gấp 2,3 lần lúc lập chiến công. Một cơn buốt lạnh chạy qua đầu hắn có vẻ như loài người đang phải đối mặt với một vấn đề lớn rồi.

Số lượng trùng bị tiêu diệt đã có thể lấp đầy một nửa trái đất cũ. Từ xa nhìn về phía tinh cầu Hoa Lâm chỉ có thể thấy những lớp đen che khuất đi tầm nhìn giống như những dải thiên thạch di chuyển tự do.

Khắc Tư vốn không biết được rằng lũ trùng tộc đã có thể biến thành hình người. Nhờ vậy mà có thể lẻn vào tàu cứu hộ, nhân cơ hội đó mà đột nhập vào nơi quan trọng phá hủy cả cơ hội sống của lũ nhân loại này.

Trí tuệ của chúng đã có thể nhận thức và suy nghĩ cao hơn. Nhưng từ lâu bọn chúng đã thông minh không thua kém gì nhân loại, nhưng tự con người xem mình là to lớn và thông minh nhất.

Giờ đây trùng tộc đã đủ khả năng gây chiến tranh nên đã bắt đầu tiến hành bành trướng khắp nơi. Khởi đầu chính là tinh cầu Hoa Lâm, biến nó thành cấm địa không có nhân loại nào có thể bén mảng đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.