Edit: Thảo Lê
Phiên ngoại
Lúc ban đầu bị nam nhân bắt được, Kỳ Dịch cả ngày lo lắng hãi hùng, hận không thể trốn dưới gầm giường mỗi ngày, không dám đi loạn khỏi phòng.
Sau một khoảng thời gian, cậu ý thức được nam nhân sẽ không thương tổn mình, cũng dần dần bước ra ngoài, đi lung tung trong nhà.
Nam nhân có rất nhiều bí mật, nhưng hoàn toàn không phòng bị Kỳ Dịch, hắn căn bản không hạn chế cậu, muốn đi nơi nào đều được.
Biệt thự có khoảng ba tầng, mỗi tầng đều có rất nhiều phòng, vô cùng to, thế nên Kỳ Dịch thường xuyên lạc đường.
Ngẫu nhiên có một lần, cậu phát hiện biệt thự không chỉ có ba tầng, còn có một thang lầu đi xuống tầng ngầm.
Cửa vốn được khóa lại, nhưng không biết lần này là ai quên khóa, cửa khép hờ, thang lầu tối om, giống như cửa vào địa ngục. Kỳ Dịch vân vê vòng cổ, phi thường tò mò, lại không dám đi xuống.
Phía sau có một thuộc hạ đi tới, Kỳ Dịch nhút nhát sợ sệt tiếp đón.
Thuộc hạ hơi khom lưng, thái độ cung kính.
“Tôi có thể vào không?” Kỳ Dịch thật cẩn thận hỏi. Thuộc hạ mỉm cười: “Đương nhiên, ngài đi nơi nào đều được.”
Kỳ Dịch được cho phép, lá gan lớn hơn, trực tiếp đẩy cửa đi xuống.
Thuộc hạ ở phía sau còn tri kỷ mở đèn lên, lập tức không còn đáng sợ như trước.
Đi qua thang lầu thật dài, mũi chân Kỳ Dịch vừa chạm tới tầng hầm, cậu lập tức hối hận.
Mẹ nó đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/beta-da-can-cau/2195241/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.