Yến Tư Thành khựng lại, thoáng chốc, một ngọn lửa u ám trong lòng bỗng nhen lên, bùng cháy tới tận cổ họng, anh cơ hồ toan cất lời giễu cợt: "Anhdựa vào gì mà nói vậy chứ?"
Nhưng anh vẫn nhịn được, vì Lý Viện Viện vẫn chưa trả lời.
"Trương Nam." Lý Viện Viện cất lời từ tốn như mọi khi: "Đám bạn quanh tôithường hay nói lời yêu rất dễ, ví như hôm nay sẽ bảo thích cậu này,nhưng ngày mai lại đã thấy nói chia tay, hình như mọi người đều dễ dàngthốt ra những lời như vậy. Thật ra, tôi nghĩ hôm nay có lẽ anh cũnggiống họ."
Trương Nam dợm phản bác. Lý Viện Viện cười nói: "Đừng vội, anh hãy nghe tôinói trước đã. Anh thử nghĩ kỹ mà xem, chúng ta quen nhau được bao lâu,anh hiểu được tôi đến đâu nào? Trước đây khi bắt gặp Tiểu Bàn, tôi cũngkhá thích cậu ta, cho nên mới thổ lộ, nhưng lúc đó chính tôi cũng khôngbiết, tôi có thể dễ dàng thổ lộ, cũng dễ dàng từ bỏ được, cho nên lúcTiểu Bàn cự tuyệt, tôi cảm thấy khó chịu bởi cậu ta dám từ chối tôi, chứ không phải vì tôi không có được cậu ta."
Trương Nam hỏi: "Thật thế ư?"
Lý Viện Viện mỉm cười: "Tôi luôn có suy nghĩ khác mọi người. Cho nên tôikhông muốn bàn thêm về chuyện này mữa. Gần đây tôi mới chợt nhận ra. Cómột người, có lẽ cả đời này cũng sẽ không nói "thích" tôi, nhưng trênđời này, hoặc là ở một thế giới khác đi chăng nữa, cũng sẽ chẳng có aiyêu quý, che chở cho tôi giống như anh ấy. Cho nên tôi biết tôi thíchkiểu người như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/beo-moi-la-dep/1613295/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.