"Đều đứng lên đi." Sau đó lại nói với Đường Tĩnh: "Trở về không thấy nàng ở trong phòng, hỏi mấy người hạ nhân mới biết được nàng tới đây."
"Đúng vậy, là vị cô nương này nấu ăn quá tốt làm khơi dậy con sâu tham ăn trong bụng ta." Đường Tĩnh cười đáp.
"Ngày khác phải nhờ vị cô nương này nấu mấy món ăn cho ta." Mộ Dung Thiên Thần thản nhiên nhìn qua Đường Tĩnh và vị cô nương kia, lại trêu ghẹo nàng.
Thừa dịp bọn họ nói chuyện mấy người nhanh chóng dọn sạch đồ ăn trên bàn, pha cho hai người bọn họ ly trà.
Hai người nhận lấy, Đường Tĩnh hỏi: "Vị cô nương này là?"
"Dân nữ Trà Hương thỉnh an Vương phi." Âm thanh thanh thúy như dòng suối trên núi, vang vọng.
"À... lớn lên bộ dáng thật tốt." Đường Tĩnh khích lệ.
"Tạ Vương phi." Đón nhận ánh mắt tức giận của a Tựu, đều nói tình địch gặp nhau đỏ mắt, quả nhiên, ánh mắt của a Tựu như hận không thể đâm mấy lỗ trên người Trà Hương mới hả dạ.
Nhẹ nhàng hớp một hớp trà, Đường Tĩnh từ từ mở miệng: "Chung thúc, ngươi có lẽ đã hiểu dụng ý Bản cung tới đây."
"Lão nô không biết." Đây là đang tuyên bố muốn Đường Tĩnh nói rõ, không nể mặt như vậy Đường Tĩnh căn răng nhưng không làm sao được.
"Thanh Phong đã lớn như vậy cũng nên thành gia lập nghiệp rồi phải không?" Đường Tĩnh cười tít mắt.
"Vừa lúc a Tựu bên cạnh ta cũng đến lúc nên lập gia đình. Ta thấy hai bọn họ trai tài gái sắc từ nhỏ lại lớn lên cạnh nhau, không bằng...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-vuong-doc-sung-kieu-the/1634035/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.