Vốn đã hoàn mỹ đến không thể bắt bẻ nhưng nàng dự định cải tạo lại. Lúc a Tựu gọi nàng đang trầm tư suy nghĩ, cho nên trả lời hết sức tùy ý,
"Vương phi." a Tựu gia tăng âm thanh lần nữa.
"Sao?" Đường Tĩnh vẫn như cũ không thèm để ý.
a Tựu thả cây lược trong tay, nghĩ muốn giật cây trâm trong tay nàng mà không dám, mím môi nhìn chằm chằm vào cây trâm. Đợi mãi không thấy a Tựu nói chuyện, Đường Tĩnh xoay người, mặt a Tựu sắp nhăn thành bánh bao.
"A Tựu, rốt cuộc có chuyện gì?"
"Vương phi, Vương gia hạ lệnh muốn tra rõ sự kiện kia." a Tựu vội vàng nói, điều tra được là nàng làm, nàng thì không sợ nhưng vạn nhất liên lụy đến Thanh Phong ca thì làm thế nào bây giờ?
"Ta biết." Đường Tĩnh vẫn không thèm để ý. "Tra thì tra đi."
"Vương phi người không sợ..." a Tựu chột dạ hỏi.
"Còn có, Vương phi..."
"Còn gì nữa, không nói một lần cho xong đi, còn ấp a ấp úng."
"Vương phi đã đồng ý ta."
"Đồng ý cái gì?" Đường Tĩnh giả bộ quên rồi.
Gương mặt a Tựu đỏ bừng, hai tay nắm chặt, muốn nói nhưng không nói ra.
Đường Tĩnh mỉm cười, "Ta đều nhớ kỹ, ngày khác ta liền đi nói cho ngươi có được không?"
"Không được." a Tựu sốt ruột nói. "Chỉ còn ngày hôm nay, chậm một chút nữa thì không còn kịp rồi." Nói xong chẳng quan tâm tôn ti chủ tớ, kéo Đường Tĩnh ra ngoài.
"Haiz, tốt xấu gì ngươi cũng phải nói rõ chứ." Đường Tĩnh không hiểu, ngày mai làm sao lại không kịp rồi.
"Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-vuong-doc-sung-kieu-the/1634034/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.