Edit + Beta: Vịt
Nửa đêm, Trịnh Chí Khanh bị một tiếng rống "Trịnh Đại Bạch" xuyên thấu sàn gác của Hà Quyền đánh thức, trong nháy mắt đứng dậy bóp bắp chân giúp cậu. Gần đây Hà Quyền luôn nửa đêm chuột rút, ngoại từ tiếng kêu thảm như giết lợn lần đầu tiên dọa Trịnh Chí Khanh mất nửa cái mạng ra, đến giờ đã tạo thành phản xạ có điều kiện.
Để ngừa cuống rốn phát dục sớm Hà Quyền cũng không dám ra sức bổ xung canxi, nhưng mỗi ngày một miếng canxi hiển nhiên không thỏa mãn nhu cầu sinh trưởng của Tiểu Bạch. Còn chân trái luôn chuột rút, chuột rút xong đau 2 ngày vừa dịu xuống lại chuột rút, đứng lâu càng đòi mạng, khiến lúc cậu làm giải phẫu hận không thể ngồi trên thang khai dao cho người ta.
"Nghỉ phép đi, A Quyền." Dưới tay Trịnh Chí Khanh dùng sức xoa chân thả lỏng cơ bắp căng thẳng giúp cậu, lại bắt đầu lảm nhảm, "Anh bây giờ ngày nào cũng lo em sinh Tiểu Bạch bên bàn giải phẫu."
Hà Quyền vừa nãy đau đến đổ mồ hôi đầy người, nước mắt cũng ra, vừa nghe lời này càng tức giận, gấp đùi phải lên đạp Trịnh Chí Khanh một cái.
"Cũng không nghĩ xem tại ai!"
"Nối dõi tông đường, có tội chi?" Trịnh Chí Khanh giả ngu.
"Được, Trịnh Đại Bạch, anh có lý, đi, sau nửa đêm sofa thuộc về anh." Hà Quyền đang muốn bày chữ "Đại (大)" bá chiếm cả cái giường, đột nhiên ngồi dậy, "Chờ chút, trước tiên lấy kem que cho em."
Thai nhi đè lên cơ quan nội tạng, vị chua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-vien-san-khoa/2890146/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.