Edit + Beta: Vịt
Đối với Hà Quyền không thể xuống lầu ăn cơm mà ở trong phòng Trịnh Chí Khanh làm ổ ngủ, Trịnh Kiến Bình không chút nào cảm thấy đối phương thất lễ. Mang thai mà, thèm ngủ bình thường, lại nói ban ngày làm việc mệt mỏi như vậy, nghỉ ngơi sớm chút cũng có lợi cho sinh trưởng trổ mã của đứa nhỏ.
Hứa Viện thì không vui lắm, nói: "Đã đi làm mệt như vậy, sao còn không nghỉ phép?"
"Tâm trách nhiệm của A Quyền nặng, khu bệnh có mấy người bệnh là em ấy nhận chẩn sắp xếp nhập viện, nghĩ thế nào cũng phải chờ bọn nhỏ ra sinh ra hẵng nghỉ."
Trịnh Chí Khanh thuận miệng giải thích một câu, sau đó xoay mặt bưng chén rượu lên chúc thọ cha. Hòa Vũ ôm lấy Quan Quan, che chở tay nhỏ của cô nhóc cầm bình sữa chạm cốc với ông nội, làm Trịnh Kiến Bình vui không khép miệng lại được.
Thiên luân chi nhạc, không có gì hơn vậy.
Đặt chén rượu xuống, Trịnh Kiến Bình vỗ vỗ tay Hứa Viện, nói: "Người trẻ tuổi có nhiệt tình là chuyện tốt, phu nhân, bất đồng thời đại, bọn nhỏ muốn ở bên ngoài dốc sức làm, chúng ta nên ủng hộ."
"Em không phải lo lắng thân thể Hà Quyền sao." Ngữ khí Hứa Viện hơi lộ vẻ trách cứ, "Chí Khanh, mặc dù đã tiến vào giai đoạn ổn định rồi, nhưng cũng không thể lơ là, vợ của bác hai con kìa, 8 tháng sảy thai, lo lắng lắm đấy."
Trịnh Chí Kiệt thấy khóe miệng em trai co rút mãi, chặn lời Hứa Viện: "Mẹ, mẹ đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-vien-san-khoa/2890143/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.