Phía chỗ ngồi xung quanh nơi cưỡi ngựa có một thiếu nữ dung mạo thanh tao diễm lệ, nhẹ nhàng phe phẩy cây quạt trên tay.
“Châu Nhi, đó là ai vậy?”
Thị nữ nên cạnh nghển cổ nhìn theo: “Là Cửu điện hạ đó.”
“Ta hỏi người cưỡi chung ngựa với y là ai?”
“Chuyện này…”
Thị nữ không biết.
Đỗ Ngôn Thu chậm rãi đong đưa quạt tròn trong tay, ngẫm nghĩ một hồi: “Một lát nữa ngươi tránh mặt Cửu điện hạ, gọi hắn tới đây giúp ta.”
“Vâng.”
Lý Đức Tráng cưỡi ngựa với Mục Giản một lát, đến khi quay về, bởi vì lão Hoàng đế đã lâu không gặp con trai, nhất thời muốn gặp y, bèn gọi Mục Giản đi mất rồi.
Lý Đức Tráng đang tính trở về lều trại một mình thì bỗng nhiên lại bị một tiểu nha hoàn cản lại. Nha hoàn cười ngạo nghễ, vênh váo tự đắc: “Tiểu thư nhà chúng ta kêu ngươi qua đó gặp.”
Lý Đức Tráng nhìn theo tầm mắt của nha hoàn.
Ơ…
Tiểu thư nào?
Nha hoàn nói: “Tam tiểu thư của thượng thư phủ.”
Lý Đức Tráng bừng tỉnh, nhớ lại khi nãy hắn đã cưỡi cùng một con ngựa với Mục Giản, cảnh tượng này có thể đã bị nàng ta trông thấy. Xem chừng là nàng đang nổi cơn ghen, hắn vội vàng chắp tay nói: “Xin nhờ cô nương dẫn đường.”
Tiểu nha hoàn hừ lạnh một tiếng, dẫn Lý Đức Tráng đi.
Tam tiểu thư tuy rằng là con thứ, nhưng dẫu sao cũng là thiên kim của thượng thư phủ. Gia thế hiển hách, dung mạo xinh đẹp. Bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-trang-du-do/3457123/chuong-29.html