Cảm giác rờn rợn chạy dọc khắp lưng Lý Đức Tráng.
Cho dù có sắp xếp thị vệ tuần tra cũng không có tác dụng gì với tên này!
Phong thư trước mặt hắn như thể mọc ra từ hư không!
Thậm chí hàng chữ này còn như đang nói, Lý Đức Tráng chọc giận tên đó rồi.
Lý Đức Tráng đưa tay ôm ngực, cảm giác như tim mình đang đập điên cuồng. Phải lên đến một trăm bốn mươi nhịp một phút.
Hắn đột nhiên cầm bút lông lên, nặng nề viết lên giấy ba chữ “Mẹ thằng điên”.
Ai ngờ tới ngày hôm sau, trên bàn lại có thư trả lời.
“Đây là lần đầu tiên Tráng Tráng trả lời thư của ta, ta rất cảm động, rất thích. Trên thư có mùi của ngươi, thật là thơm. Ta đã cất thư đi rồi. Cứ là đồ có can hệ tới Tráng Tráng ta đều sẽ giữ bên mình.”
Biếи ŧɦái! Biếи ŧɦái!
Người này giống như ma quỷ lẩn trốn trong bóng đêm, sẽ mở mắt khi không còn tiếng động, sẽ thừa dịp toàn bộ hành cung buông lỏng cảnh giác mà lẻn vào.
Kẻ đó sẽ nhìn hắn bằng ánh mắt tham lam, lột trần hắn từng ly từng tí, mà hắn lại không hay không biết gì cả.
Lý Đức Tráng bụm mặt, hít sâu một hơi.
Quả nhiên, đàn ông con trai ở bên ngoài cũng phải bảo vệ bản thân cho tốt.
Hắn chạy về giường ôm chăn gối, đứng ở cửa phòng Mục Giản mà thò đầu vào.
“Điện hạ.”
Mục Giản đang đọc sách, y ngẩng đầu nhìn hắn: “Làm sao vậy?”
“Buổi tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-trang-du-do/3457121/chuong-27.html