Nửa đêm.
Phong Hân cảm thấy bản thân đã phiêu du tới nào đó, quanh quẩn chóp mũi là hơi ấm vừa xa lạ lại quen thuộc, bên tai là âm thanh quyến rũ của thiếu nữ mà dường như đã rất lâu rồi cô mới nghe lại.
Xúc cảm ấm áp trên đầu ngón tay, giọng điệu giận dỗi mơ hồ, nàng săn sóc nói, "Chị ơi, lỡ ngày mai không dậy nổi thì làm sao bây giờ?"
Ngữ khí lo lắng kia dành cho Phong Hân, còn có sự thân mật chỉ có giữa những cặp tình nhân với nhau.
Làm Phong Hân từ trong mơ hồ chợt bừng tỉnh, cô hình như nghe được giọng của Thương Tòng Thư? Quá lâu rồi, cô không nhớ rõ lắm, nhưng giọng này chắc chắn là Thương Tòng Thư, lại quá kiều, giống như của hai mươi năm trước.
Cô mở mắt trợn to, bình tĩnh nhìn cô gái ngồi cuộn tròn bên người, mái tóc dài xõa ra một phần, da thịt trắng nõn tinh tế, trên người còn mặt một chiếc váy ngủ ren trắng tinh, nửa dây áo vắt lỏng lẻo trên vai.
Phong Hân hoảng hốt, sao cô lại nhìn thấy Thương Tòng Thư của hai mươi năm trước???
Phong Hân rất có ấn tượng với chiếc váy ngủ này, là cái năm đó cô mua về dỗ dành Thương Tòng Thư mang, Thương Tòng Thư khẩu thị tâm phi nói, "Em còn lâu mới mặc, cả áo lót ngực cũng không có."
Tối đó liền chui vào chăn của cô, bắt cô tự mang, đêm đó các nàng cũng không đi đến bước cuối cùng, dù cho cô muốn, cô cũng chỉ ôm Thương Tòng Thư một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-the/3422389/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.