Thương Tòng Thư tựa hồ cũng nhận ra điều ấy, biểu cảm nangd vi diệu, trở tay đặt lên cánh tay Phong Hân. Trong ánh sáng lờ mờ, nàng cúi xuống, khẽ hôn lên môi Phong Hân một cái.
"Chị nhìn em như vậy làm gì?" Nàng hỏi, giọng thong thả, nơi cổ vẫn vương chút ửng hồng chưa kịp tan. Thật ra, nàng vẫn chưa từng ngắm kỹ Phong Hân lúc này.
Thương Tòng Thư nghiêng người dựa vào, bàn tay men theo cánh tay Phong Hân mà v**t v*, cảm nhận từng tấc da thịt mềm mại. Phong Hân lúc còn trẻ, thật sự quá mức mê người, máy quay phim, xe mô-tô, bóng rổ đường phố, vừa ngầu vừa có chút phong trần. Bao nhiêu cô nàng yếu mềm, kể cả những người tự nhận "thẳng nữ" đều từng muốn thử tiến lại gần. Nhưng tất cả những ánh mắt ấy... đều bị Thương Tòng Thư dùng đủ cách xua đi.
Ánh mắt nàng rơi xuống ngón tay mình, lần tìm đến một nốt ruồi nhỏ nơi da thịt mềm mại nhất của Phong Hân. Nốt ruồi rất khó nhận ra dưới ánh sáng lờ mờ, nhưng với nàng, đó là điểm gợi cảm nhất trên thân thể Phong Hân. Nàng thích hôn, thích cắn, thích lưu dấu ấn mờ nhạt tại đó mỗi lần đều khiến nàng thấy vừa thỏa mãn vừa nghiện.
Rồi vòng tay nàng ôm lấy eo Phong Hân, lòng bàn tay chậm rãi m*n tr*n nơi phẳng phiu mịn màng ấy. Không hề mang theo ý trêu chọc, thậm chí còn như chứa đựng thành kính. Ánh mắt nàng càng lúc càng nóng bỏng, men theo đường cong lưng ngọc mà lưu luyến, không rời nổi.
Thương Tòng Thư không hề làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-the-phu-thuyet/4632264/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.