Hai người không vội về nhà ngay. 
Phong Hân đưa Thương Tòng Thư đi dạo chơi, thuê một chiếc du thuyền nhỏ trên hồ trong công viên. Sợ Thương Tòng Thư đói, cô còn mua thêm một cái đùi gà nướng mật ong để nàng ăn lót dạ. 
Trên mặt hồ vài chiếc thuyền nhỏ đang trôi dập dềnh, khung cảnh khu vui chơi náo nhiệt vô cùng. Lúc đầu Phong Hân còn lo Thương Tòng Thư sẽ khó chịu vì nơi đông người nhưng nhìn nàng cười nói vui vẻ như thế trong lòng cô cũng nhẹ nhõm hơn.
Phong Hân nhớ lại lần đầu tiên đưa Thương Tòng Thư đi khám bác sĩ tâm lý, vị bác sĩ kia từng khuyên rằng: Hãy cố gắng cho cô ấy tiếp xúc nhiều hơn với các hoạt động ngoài trời, như vậy sẽ giúp cải thiện tinh thần.
Thế nhưng Thương Tòng Thư thuộc dạng bệnh nhân đặc biệt khi phát bệnh sẽ mất kiểm soát, có thể làm ra những hành vi không phù hợp nơi công cộng, gây nhiều phiền phức cho người thân đi cùng.
Vì thế Phong Hân dần dần bỏ cuộc. Từ đó, một Thương Tòng Thư ở độ tuổi trung niên sống khép kín, dần đánh mất niềm vui. Suốt ngày chỉ quanh quẩn trong phòng ngủ, nhìn thời gian trôi qua bốn mùa xuân hạ thu đông từ sau khung cửa sổ.
"A Hân..."
Giọng nói nhẹ nhàng của Thương Tòng Thư kéo Phong Hân ra khỏi dòng suy nghĩ. Cô chớp mắt mấy lần cố xua đi lớp sương mờ trong đôi mắt ươn ướt, nhanh chóng lấy lại trạng thái bình thường, nhẹ giọng đáp: "Ừm?"
Thương Tòng Thư đang chống cằm lên chiếc bàn nhỏ trên thuyền, hai má phồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-the-phu-thuyet/4632219/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.