Phong Hân bỗng nhớ đến Thương Tòng Thư bốn mươi tuổi kiếp trước. Nếu hiện tại cô đã quay về quá khứ, vậy Thương Tòng Thư của thế giới kia thì sao? Suốt ngày quanh quẩn trong nhà, đến ăn cơm cũng không tử tế. Nếu sáng mai tỉnh dậy phát hiện bên cạnh không còn ai, không thấy cô đâu nữa... liệu nàng có sợ hãi không? Có thấy tủi thân không?
Đầu bếp được thuê nấu ăn mỗi ngày cuối tháng không được trả lương sẽ nghỉ việc. Tháng sau sẽ không còn ai đưa cơm tới.
Nghĩ đến việc Thương Tòng Thư có thể sẽ bị đói, lòng Phong Hân lại bất an.
Rõ ràng, trước đây cô từng muốn thoát khỏi Thương Tòng Thư, việc quay về quá khứ cũng không phải do cô lựa chọn. Lẽ ra cô có thể thản nhiên tiếp tục sống những ngày thanh thản trong thời gian này. Thế nhưng... cô không thể thật sự trở thành người lạnh lùng như thế. Cô không thể buông tay Thương Tòng Thư được.
Một khi nghi hoặc trong lòng đã nhen nhóm trong lòng, tâm trí Phong Hân dần trở nên lo âu. Hình ảnh trước mắt bắt đầu nhòe đi, màu sắc trở nên hỗn loạn, cô hoa mắt chóng mặt, không nhìn rõ nữa. Ngay cả vòng tay đang ôm lấy người kia, cũng bắt đầu trở nên vô định.
Khung cảnh xung quanh đột ngột thay đổi. Không khí trở nên lạnh buốt, từng cơn gió lạnh rít lên như thổi vào tận xương tuỷ. Nhiệt độ trong nhà giờ đây không còn ấm áp, mà trở nên giá buốt đến tê người.
Phong Hân hoảng hốt mở cửa phòng ngủ, cô bất ngờ phát hiện mình đã quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-the-phu-thuyet/4632207/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.