Editor: CO6TINY
Từ Cẩn bắt đầu từ từ đến gần cuộc sống của Lâm Húc, thu hẹp dần khoảng cách với cậu.
Hôm đó bọn họ đang dùng bữa, Lâm Húc đã quen với việc tự mình cầm đũa, lần đầu tiên còn không cầm chắc, cơm canh thường thường trượt ra khỏi dĩa hoặc rơi vãi lên bàn ăn. Từ Cẩn không ngừng nhìn Lâm Húc, nhìn cậu gắp bánh bao gạch cua ở trước mặt, nhét vào miệng, nước súp bên trong hơi nóng, có điều Lâm Húc không chịu nhổ ra, mở miệng huơ huơ tay, một lúc sau thì ăn luôn.
Từ Cẩn phát hiện Lâm Húc lúc ăn cũng không kén chọn, cậu sẽ dựa theo thứ tự xa gần, cố gắng ăn sạch đồ ăn trên bàn, lúc không thể ăn hết, cậu sẽ gấp đến độ xoay vòng vòng, trút hết đồ ăn thừa vào trong dĩa, rất lo lắng, vòng vòng trong phòng, cuối cùng tìm chỗ giấu đi, sau đó lại ăn tiếp. Kể từ đó, Từ Cẩn không dám đặt quá nhiều món trên bàn nữa.
Hắn bắt đầu để Lâm Húc quen với tầm mắt của mình, thỉnh thoảng sẽ cố định tầm mắt vào cậu. Sự thật chứng minh hơn hai năm bồi bạn bên cạnh không phải là không có giá trị, trong tiềm thức Lâm Húc đã đinh ninh hắn là người vô hại. Đối với ánh mắt của hắn, Lâm Húc không có tia chống cự lại nào.
Từ Cẩn bắt đầu như có như không tiếp xúc cơ thể với cậu, ban đầu là ngẫu nhiên.
Lúc đánh răng, hắn vô tình chạm vào cánh tay Lâm Húc, Lâm Húc giật mình, che chỗ bị chạm lại lùi về phía sau một chút, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-than-kinh-cung-benh-tinh-than-yeu-nhau/918244/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.