Gần đây Tào Thông phán của phủ Ứng Thiên có chuyện vui, ông ta hơn bốn tuổi mươi mới nhận một nghĩa tử, họ hàng láng giềng đều đến cửa chúc mừng.
Tào Thông phán gặp người là khen nghĩa tử của mình, nói lúc ông ta mặc thường phục tới chùa Phật Quang bỗng nhiên lên cơn hen rồi ngã xuống đất. Lúc ấy những người xung quanh hoặc là nhát gan không dám tới giúp đỡ, hoặc là nhìn trang phục bình thường của ông ta chẳng muốn xen vào việc của người khác. May mà có nghĩa tử của ông ta phái người hầu chăm sóc ông ta, còn chạy xuống núi gọi đại phu, bấy giờ mới cứu được một mạng của ông ta.
Chu Minh Ngọc dẫn Quách Nhã Tâm và Khởi La, mang theo ít quà tới Tào phủ chúc mừng.
Vừa vào cửa, Tào Thông phán đã ra đón nói: "Ơ kìa, sao Chu hiền đệ đích thân tới đây thế này?"
Chu Minh Ngọc chắp tay hành lễ: "Tử Sâm huynh, tại đệ không đúng! Đệ không nên nói với huynh hương khói chùa Phật Quang linh nghiệm. Huynh xem, suýt nữa xảy ra chuyện. Hôm nay tiểu đệ cố ý đến nhà tạ tội!"
"Xem đệ nói cái gì vậy!" Tào Thông khoát tay áo: "Ta vừa nhậm chức chưa lâu, may mà có hiền đệ cho hay nhiều chỗ. Mau, vào ngồi đi."
Cả nhà Chu Minh Ngọc ngồi ở đại sảnh Tào phủ, Tào Thông phán vội vã bảo hạ nhân mời nghĩa tử ra. Thiếu niên mặc áo suông cổ chéo màu xanh vừa bước vào chính đường thì Chu Minh Ngọc đứng lên: "Vân Chiêu?"
Thiếu niên cung kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-phu-quy/2526202/chuong-5.html