Làm hay không làm?
Bây giờ đổi ý còn kịp chứ?
So với này đó ——
Đáng chết, là ai cho phép đám người kia dùng di động xem mấy cái video kia chứ?!
Năng lực chịu đựng của tôi tuy rằng rất mạnh mẽ, nhưng không cường đại đến mức ở WC giúp người khác quay tay.
Tôi một đường lôi kéo hắn đi đến phòng cố vấn tâm lý, không rảnh để ý ánh mắt người khác.
“Thịnh Dịch…”
Lại tới nữa rồi, mỗi lần hắn gọi tên tôi, tôi đều không có biện pháp đấu lại.
“Câm miệng!” Tôi vốn đã bó tay toàn tập, bây giờ không hề có tâm tình phản ứng lại hắn, chỉ thấp giọng quát lớn.
Thẩm Kính Bỉnh tuy rằng khiến người ta tức bốc khói, nhưng thường ngày rất biết điều, hiện tại cũng vậy, yên lặng nhìn tôi chằm chằm.
Dù rằng hắn đã nhìn đến muốn thủng một lỗ sau gáy tôi.
Đem nam nhân quăng lên ghế, tôi thở hồng hộc, ngực không ngừng phập phồng.
Thẩm Kính Bỉnh ngồi xếp bằng tại chỗ, lẳng lặng nhìn tôi không nói lời nào.
Con mắt của hắn lại như đang nói chuyện.
Thiệt phiền, tôi dời mắt qua chỗ khác.
Không gian bên trong thu hẹp chỉ còn dư lại tôi và hắn, còn có tiếng tôi ồ ồ thở dốc, nhưng đã dần dần bình phục lại.
Thẩm Kính Bỉnh một mực chờ đợi không vội vã.
Trong phòng không bật đèn, rèm cửa sổ dày nặng cũng không mở ra, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy dáng vẻ một người.
Thẩm Kính Bỉnh yên tĩnh như cái bóng, nhưng hắn đang nhìn tôi, tôi biết hắn vẫn luôn nhìn tôi.
Ngón tay bị tôi bóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-nhan-tam-than-suong-hon-nhieu/114270/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.