Tôi tên Diệp Tàn Sinh, tôi làm mất anh ấy rồi, hoặc là nói, anh ấy đi rồi…
Hôm ấy tôi về nhà thì trời đã rất khuya, đại khái khoảng 10 giờ tối, tôi không biết vì sao anh trai lại bất chợt có nhiều súng như thế, càng không nghĩ đến anh ta có thể lập tức đánh úp lên nhiều sân cùng lúc đến vậy. Nếu không phải bởi vì Tokyo quá lớn để đi tìm cảnh sát đến, thì có lẽ bản thân tôi cũng không về được…
Trên người tôi đang chảy máu, đồng thời cũng bị vấy lên một vài vết máu, đang nghĩ lúc về có dọa đến anh ấy hay không, nào ngờ…
Trong nhà lại không có người, tôi gọi tên anh rất nhiều lần.
Vân Sanh.
Vân Sanh.
Vân Sanh!
Vân Sanh…
Từ đầu đến cuối, từ đầu đến cuối đều không có giọng anh ấy trả lời tôi, nhà quang đãng đáng sợ, cái đèn bàn vỡ nát trong phòng cạnh cái cửa sổ bị bể kính, rất rõ ràng, anh ấy đập nát kính cửa sổ rồi rời khỏi tôi…
Rõ ràng đã nói kĩ, rõ ràng đã nói rất cẩn thận là sẽ không rời đi!!!
Anh ấy lừa tôi! Anh ấy lại lừa tôi!!!
Lần thứ hai!!!
Ý thức được sự thật như thế, máu khắp người tôi đều như ngưng đọng lại, toàn thân lạnh lẽo giống như lại trở về với cái hòm sắt hắc ám, tanh tưởi, nhốt chung tôi vào trong hòm với chất dịch thải của mình và nỗi hoảng sợ, tuyệt vọng vô tận lan khắp cơ thể.
Ánh mặt trời của tôi biến mất rồi…
Rõ ràng tôi cũng đã đồng ý cùng anh ấy đi ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-nguoc/1313649/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.