6.
Tôi và Tiêu Tắc Thanh cứ thế cắt đứt liên lạc. Không lâu sau đó, tôi nghe bạn bè nói anh ấy lập nghiệp thất bại, cũng xem như tôi mặt dày không sợ chết, sau khi ra khỏi ngân hàng tôi đã tìm được anh ấy, trông Tiêu Tắc Thanh thật sự không tốt, trong căn hộ nhỏ hẹp đều là bản vẽ bỏ đi của anh ấy.
Anh ấy nhìn thấy tôi, trên gương mặt chán nản hơi cười, “Cậu đến rồi.”
Tôi khẽ nhíu mày, “Cậu gặp chuyện gì vậy?”
Anh ấy xòe tay, “Nhưng cậu thấy đó, tôi bị lừa.”
Tôi đặt thẻ ở trước mặt anh ấy, nói, “Chỗ tôi có chút tiền, cậu cầm trước đi.”
“Cậu có ý gì?” Không biết tại sao, Tiêu Tắc Thanh bỗng nhiên tức giận, tôi đoán anh ấy không muốn nhận tiền của một tên đồng tính cho, vì thế tôi nói, “Không sao, cậu trả lại sau, tôi không vội.”
Tiêu Tắc Thanh vẫn rất tức giận, anh ấy không nhận tấm thẻ kia, hết cách, tôi đặt thẻ ở trên mặt bàn bên cạnh, tôi hít một hơi thật sâu, nói với anh ấy, “Tôi biết cậu ghét tôi thích cậu là ghê tởm, nhưng trước giờ tôi không cảm thấy thích cậu là chuyện đáng xấu hổ, lúc trước, bây giờ, và tương lai, tôi cũng vẫn thích cậu, cậu không chấp nhận tôi cũng được, nhưng tôi chỉ muốn làm những chuyện đủ khả năng cho cậu.”
“Cậu không thấy ti tiện à?” Tiêu Tắc Thanh bỗng nói.
Tôi ngây ngẩn cả người.
Tiêu Tắc Thanh đỏ mắt, “Tôi đã chửi cậu ghê tởm, cậu còn muốn đến gần tôi, cậu không cảm thấy cậu rất ti tiện à?”
“Có lẽ vậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-nan-y/1114844/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.