Đêm đã khuya, Trọng Sương không muốn rời đi.
Lộ Thính Cầm lo rằng một mình Trọng Sương trở về sẽ tiếp tục cắt lên người mình, phá lệ chủ trương, cho phép Trọng Sương ngủ lại ở thiên phòng.
Hắn không có thời gian chuẩn bị gường ngay tại chỗ, liền tìm ra gối đầu từ trong mật thất, thảm nhung, bày cho Trọng Sương một cái ổ chăn tạm thời ở trên bàn trong thư phòng. Mà sau đó, hắn cũng trở lại phòng ngủ, đơn giản xử lý mình một chút, nháy mắt chìm vào giấc mơ.
Tinh thần Lộ Thính Cầm bay bay, nằm mơ thấy mình mua vé máy bay, kết quả ngủ quên không kịp lên máy bay.
Trong mơ, hắn như là một học giả trong lĩnh vực công năng, được mời tham gia hội nghị nghiên cứu và thảo luận hàng đầu trong nghề, thân mặc một chiếc áo sơ mi màu lam nhạt, không kiên nhẫn mà sửa sang cà vạt trước gương.
Hắn nhìn về phía gương, trong gương ánh mắt của mình tối tăm, ghé sát vào gương vật lộn với cà vạt. Lộ Thính Cầm cảm thấy mình hẳn là thắt được, nhưng mà thân thể hắn không chịu điều khiển, ngón tay ngày xưa linh hoạt giống như trúng lời nguyền, hai sợi dây đơn giản, thắt thế nào cũng không nhanh.
Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Góc nhìn của Lộ Thính Cầm không để ý mà nhấc lên, trôi giữa không trung, dường như biến thành u linh.
Một người thanh niên mặc âu phục màu xanh đen đi vào phòng, y vẫn giữ tóc dài, sợi tóc gọn gàng buộc sau đầu, dáng người đĩnh bạt, hình dáng tinh xảo, mặt mày mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-tay-trang-roi-sao/1335733/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.