Trọng Sương quỳ rạp trên đất, bả vai không nhịn được run rẩy, máu đỏ sậm rơi rớt trên thân kiếm cùng đá phiến xanh.
Lộ Thính Cầm im lặng, cho y một đoạn thời gian hòa hoãn, dò hỏi:
"Nếu như đã suy nghĩ cẩn thận, xương cốt đưa cho ta đi… Trọng Sương?"
Thiếu niên chật vật ngẩng đầu.
Trán y dính đầy mồ hôi, sắc mặt trắng bệch, đôi mắt rung rung. Như là muốn khóc, nhưng hốc mắt khô khốc, không có một giọt chất lỏng, như thể nước mắt đã không còn rơi được nữa vào lúc chân tướng được thừa nhận.
"Tại sao…"
Y khàn khàn nói, mới vừa nói ra vài âm, hít ngược một hơi, dừng lại giữa đường.
"Xin lỗi sư tôn, ta không phải là muốn chất vấn người."
Y hoang mang nhìn về phía Lộ Thính Cầm, thấy Lộ Thính Cầm bình tĩnh nhìn mình, không tức giận, mới yên tâm.
Môi Trọng Sương run rẩy, trên môi lưu đọng vết máu sau khi môi bị cắn rách, dùng đến sức khống chế vốn có, cố hết khả năng bình ổn ngữ khí mới mở miệng.
"Sư tôn từng nói, xương sườn ta có yêu khí xoay quanh, phải được sư tôn dẫn dắt, mới có thể tồn tại?"
Lộ Thính Cầm gật đầu.
Biểu tình của hắn không chút sứt mẻ, trái tim nhấc cao lên, tiến vào trạng thái cảnh giới, hoài nghi mạch suy nghĩ của Trọng Sương đã tiến vào một lĩnh vực mới, hắn không thể lý giải được. So với hoài nghi cùng kính ghét đơn thuần, càng khó mà giải quyết.
Tròng mắt Trọng Sương trải đây tơ máu, chậm chạp chuyển động, dưới ánh trăng bi ai nhìn về phía Lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-tay-trang-roi-sao/1335732/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.