Lệ Tam tìm được Lộ Thính Cầm ở chỗ tán cây.
Hắn ẩn nấp ở trên một khúc cây bàn cù trong sơn cốc, tán cây trên biển cây đa. Gió thổi qua, tán cây chìm nổi bập bềnh, ánh sáng đan xen vào nhau rơi trên người hắn.
Hắn ôm áo choàng, giống một cục tuyết trắng trắng, lại giống vỏ sò lỗi thời, rời đi cố hương biển cả, tha hương trên biển cây, tìm một chút cảm giác an tâm.
Lệ Tam do dự rồi đến gần một chút.
Y nhớ rõ lời dặn của Tứ sư đệ, biết Ngũ sư đệ không thích gặp người, lại tự ý chạy đi. Có một chút không hài lòng, không cho phép lại chạy tới nơi tìm không thấy.
Y dùng chân dẫm nát một mảnh lá thu rơi rụng, nhắc nhở sư đệ về độ tồn tại của mình.
Trên cây cục bột trắng lặng im không tiếng động, không khí đột nhiên căng thẳng. Lệ Tam cảm giác bản thân bị linh lực khóa chặt, tiết tấu mỗi một lần hô hấp, mỗi một sợi cơ bắp hoạt động, thậm chí quỹ đạo mỗi một sợi tóc, đều trốn không được đôi mắt quan sát từ trên tán cây.
Môn hạ Huyền Thanh chân nhân có năm người, Trụy Nguyệt tiên tôn nổi danh lấy khinh công đạt tới 'Khán công'.
Trong giây lát hắn có thể nhìn thấu sự vận hành mạch lạc của sự vật, mấu chốt sơ hở cùng sự không hài hòa, trong mắt hắn không chỗ nào che giấu được. Đại đa số thời điểm, hắn nhìn, phối hợp với chạy, một lời không hợp thì bóng dáng tăm hơi đều không thấy, ai cũng không bắt được.
Lệ Tam ho nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-tay-trang-roi-sao/1335713/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.