"Ngươi cũng đi."
Lộ Thính Cầm lãnh đạm nói. Thực tế trong lòng rất trống rỗng, ngón tay đặt ở bên cạnh áo choàng, thu được tác dụng trấn an từ một chút lông xù xù.
"Tra phòng... Ta đi theo làm gì." Thanh âm Trọng Sương khàn khàn, hắn căm hận bản thân dao động, kìm nén nội tâm xúc động, dùng ngữ khí trào phúng nhất của mình nói: "Xem các người huynh hữu đệ cung, rắn chuột một ổ?"
Mày Lộ Thính Cầm hơi hơi nhăn lại. "Diệp Thủ tọa đã dạy dỗ ngươi, ngươi không nên nói như vậy."
Trọng Sương cắn chặt môi.
Lộ Thính Cầm thấy hắn không muốn nhả ra, chịu đựng tính tình kia tiếp tục nói, "Ngươi muốn nhìn ta thế nào cũng được. Nhưng ngươi nên tin huynh ấy."
Thời điểm theo bộ truyện, ký ức sâu nhất của Lộ Thính Cầm đối với Huyền Thanh môn chính là thủ tọa Đại sư huynh. Dưới góc độ của nam chủ, sư tôn cao ngạo lạnh nhạt cõi lòng tràn đầy khát khao, đối đãi y như đối đãi miếng thịt trên thớt. Đồng môn các sư huynh được chăng hay chớ, trào phúng y luyện công mỗi ngày. Chỉ có thủ tọa, phong thần tuấn dật, vươn tay dẫn đường, dẫn y đi vào thế giới mới.
Đến cuối cùng, nam chủ thành bá chủ một phương, chỉ huy tứ hải, có một hồi đại chiến ngươi chết ta sống cùng lục địa. Trong một trận này, y ra sức chèn ép chư tiên, đơn độc chống lại nhân hoàng, thiết lập chắc chắc địa vị Vô Thượng tôn. Lại nhân lúc thủ tọa vẫn, cô độc buông tha Huyền Thanh môn, lấy đó làm căn cốt vị thương, lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-tay-trang-roi-sao/1335712/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.