Nhìn lôi vân kia muốn chạy trốn, để lại chút tàn lực cuối cùng. Vẻ băng giá trong mắt Khanh Chu Tuyết càng đậm, ánh lên sự lạnh lẽo, nàng bỗng chụm hai ngón tay về trước ngực, sau lưng như Thiên Thủ Quan Âm, bỗng nhiên bung ra hàng trăm thanh kiếm băng.
Lòng bàn tay hướng về phía trước, lật ngược, lại kết một ấn quyết, đầu ngón tay hơi nhếch lên.
Nàng khẽ niệm, "Phá."
Một tiếng vang lên, từng thanh kiếm băng bung ra, bám sát đám mây sấm sét bay lên, như xâu kim dẫn chỉ, gắt gao khống chế đám mây kia.
Kiếm băng không chỉ là kiếm, sau lưng nàng dường như thật sự có vô số sợi tơ. Trong lúc xuyên qua kết nối, dần dần hình thành một tấm lưới, lưới băng bao phủ trời đất trong nháy mắt được dệt thành ---
Cách sử dụng như này...
Vân Thư ngồi nhìn có chút quen mắt, nàng chợt nhớ năm đó cùng Khanh Chu Tuyết du ngoạn Đông Hải, Khanh nhi thấy trong biển có giao nhân làm loạn, liền nghĩ cách dệt một cái lồng băng, vây hết chúng lại.
Từng chiêu từng thức của nàng, vô tình đều lưu lại bóng dáng của Vân Thư Trần. Chỉ là hiện tại theo tu vi tăng lên, tất cả kỹ pháp đều được vận dụng thuần thục, hình thức có chút biến hóa, nhưng nội hàm vẫn bắt nguồn từ đó.
Vân Thư Trần bay người lên, lặng lẽ đến gần, nàng nhìn Khanh Chu Tuyết, nhưng lại như không phải đang nhìn nàng, trong mắt toàn là bóng dáng Khanh nhi năm nào.
Lôi vân bị lưới giăng kín, lưới băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/3679085/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.