Trong lúc các trưởng lão đang trò chuyện vui vẻ trong Xuân Thu Điện, tiếng ồn ào bên ngoài khiến Vân Thư Trần cảnh giác.
Nàng có sợi dây đỏ làm vật dẫn, cảm thấy Khanh Chu Tuyết dường như có chuyện không ổn.
Ngay sau đó, cửa điện đột nhiên mở toang.
Hai đệ tử quản sự của Huấn Giới Đường khiêng Khanh Chu Tuyết đang bất tỉnh, vội vã đến tìm chưởng môn định đoạt, run rẩy báo cáo về vụ án mạng trong nội môn.
Lâm sư điệt theo sát phía sau, dường như không thể kéo lại được, bước vào cửa điện rồi lại lùi ra, cuối cùng chỉ còn biết đứng canh ở cửa với vẻ mặt oán hận.
Hai tên ngu ngốc. Vân Thư Trần tức giận trong lòng, lúc đó nàng nắm chặt tay vịn, suýt nữa bóp méo nó --- chỉ cần chậm một chút, tiễn các trưởng lão ngoại tông đi rồi, thì đã không đến nỗi khó xử như vậy.
Sắc mặt chưởng môn tối sầm, nhưng chỉ đành thuận theo tự nhiên, vừa mới nói với họ về việc các tông phái đồng khí liên chi, kết quả ngay sau đó lại đuổi người đi, càng khiến mọi chuyện khó thanh minh hơn.
(Đồng khí liên chi: Đồng lòng như thể tay chân.)
"Nếu vậy, đợi nàng tỉnh lại rồi ---"
Sau đó Khanh Chu Tuyết dường như cảm nhận được điều gì đó, mơ màng mở mắt.
Chưởng môn thở dài.
"Đây dù sao cũng là chuyện của Thái Sơ Cảnh, các vị vẫn nên ít nói vài lời." Sứ giả của Lăng Hư Môn còn tương đối tử tế, thấy tình hình không ổn, liền lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/3646571/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.