Sư tôn thường xuyên thiếu vận động
Khoảng thời gian này, Khanh Chu Tuyết hiếm khi đi chủ phong luyện kiếm, mà là thường xuyên ở bên Vân Thư Trần, thỉnh thoảng luyện kiếm, hoặc thi triển vài chiêu thức.
Mỗi ngày nàng bị dây leo quấn quanh, phá trận mà ra, lặp đi lặp lại nhiều lần như thế, trở nên rất thành thạo, hiện tại đã có tâm đắc.
Khanh Chu Tuyết tự mình sáng tạo ra một bộ kiếm kỹ, tay không ngưng tụ lưỡi kiếm, vung kiếm chém ra, nơi mà mũi kiếm hướng đến đều bị băng sương rắn chắc bao phủ, khiến cho tất cả cỏ cây không thể tái sinh, đóng băng mọi sức sống.
Vân Thư Trần suy nghĩ một hồi, cảm thấy để chiêu này làm thức mở đầu là tốt nhất. Băng linh căn ở nơi mờ sương trong giá tuyết càng thêm tự do, một kiếm này của nàng có thể chiếm trọn "Địa lợi."
Thiên sơn điểu phi tuyệt, vạn đường nhân tung diệt.
(Câu này nghĩa là: Muôn chim núi bay tuyệt, vạn nẻo đường người tan biến.)
Khanh Chu Tuyết hiện tại chưa đạt được cảnh giới này, nhưng khi sương giá một kiếm đâm ra, mặt đất như mây mù cuồn cuộn, quấn quanh người càng giống như tiên nhân.
Lưu Vân Phù Tuyết.
Để tiện xưng hô, đồng thời cũng vì sư tôn dặn dò phải viết một quyển kiếm phổ mới, Khanh Chu Tuyết lấy bốn chữ này, ghi chép cẩn thận lên giấy.
Nỗ lực suốt sáu bảy ngày, nàng cũng chỉ ngộ ra được một thức mở đầu như vậy.
Không người dẫn lối, con dường phía trước tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/3558759/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.