Nàng rất thích ngắm sư tôn như vậy 
Các khóa tu học kéo dài, một tuần phải học từ ba tới năm buổi, tính ra lịch trình tương đối dày đặc. 
So với bên lớp Liễu trưởng lão bị dọa tới chảy mồ hôi lạnh ướt sũng người, việc học bên lớp của Vân Thư Trần như được tắm trong gió xuân. 
Ở trong lớp học trận pháp, Khanh Chu Tuyết ngắm nhìn sư tôn. Nàng mặc một cái váy lụa dài quét đất, tóc bới lên một nửa cài lại bằng một cây trâm điêu khắc hình hoa sen bạc, yểu điệu mà tinh xảo. Mỗi khi nàng cười lên, các tiểu đệ tử ở phía dưới lại càng có tinh thần. 
Nguyễn Minh Châu rất thích Vân sư thúc, nghe tới Vân Thư Trần kể về những việc kỳ thú trên đường phố thì ngồi thẳng dậy. 
Trong lúc vô tình nghiêng đầu sang một bên, nàng đột nhiên phát hiện Khanh Chu Tuyết đang thất thần. Người kia trưng ra một bộ mặt thờ ơ lãnh đạm, như thể đã nhìn thấu hết hồng trần, tròng mắt trống trơn vô định. 
Nàng không khỏi tò mò, nhỏ giọng hỏi, "Sư tỷ, ngươi đang nghĩ gì vậy?" 
Khanh Chu Tuyết như người vừa tỉnh mộng, nàng liếc nhìn mặt của Nguyễn Minh Châu, sau đó lại bình thản dời mắt về, "Không có gì." 
Nguyễn Minh Châu đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, ánh mắt chạy loạn trên người của nàng một vòng – chỉ thấy được Khanh sư tỷ giương mắt nhìn vào dáng người của Vân trưởng lão, không chớp mắt lấy một cái, sau đó lại ngẩn ngơ mà chiêm ngưỡng. 
"Đẹp mắt không?" Cái mông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/3539115/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.