*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Nhóm lính đánh thuê rất mạnh sao? Sẽ có rồng phun lửa sao?" Thiếu gia ngồi bên bàn, nhìn chằm chằm vào người thanh niên đối diện không chớp mắt.
"Trên đời này làm gì có rồng." Người thanh niên kiên nhẫn trả lời.
Thiếu gia cau mày một hồi, liền hỏi "Có cây đi được không?"
"Cây không đi được, nhưng có cây có thể ăn thịt người." Người thanh niên bị thiếu gia chọc cười.
"Có cá biết nói không?" Thiếu gia vội vàng hỏi.
"Cái này cũng không có."
"Tại sao lại không có chứ..." Thiếu gia có phần nản lòng tựa vào ghế, ôm thỏ bông cọ cọ "Rõ ràng trên sách đều viết như vậy..."
Kiều Dịch đi tới, đặt cơm lên bàn rồi nói "Những cuốn sách đó không thích hợp với thiếu gia, sau này thiếu gia không nên đọc nhiều những thể loại đó."
Thiếu gia ngẩng đầu, không hài lòng nói "Tại sao?"
"Thiếu gia nên trưởng thành." Kiều Dịch đưa hồng trà đến trước mặt thiếu gia.
"Nhưng em không thể lớn lên được..." Thiếu gia chưa kịp nói xong, nhìn thấy hồng trà liền bình tĩnh lại, nhấp một ngụm trà.
Kiều Dịch đứng bên cạnh nói với người thanh niên: "Nước nóng đã chuẩn bị xong."
Thấy người thanh niên đứng dậy, thiếu gia nhanh tay túm lấy góc quần áo của người đó hỏi "Anh phải đi rồi sao?"
"Anh chỉ đi tắm rửa thôi, chút nữa sẽ quay trở lại." Người thanh niên chỉ vào quần áo ướt đẫm trên người.
"Vậy thì tốt rồi." Thiếu gia thở phào nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-kieu-that-phien/1217549/chuong-1-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.