Buổi sáng trời bắt đầu mưa lần nữa, Kiều Dịch đóng chặt cửa sổ phòng gác mái, nhìn về phía giường thấy thiếu gia vẫn đang ngủ, anh nhẹ gọi "Thiếu gia."
Cậu ôm thỏ bông nửa tỉnh nửa mê trở mình trên giường, tiếp tục ngủ
Kiều Dịch phải đước đến, bế thiếu niên từ trong chăn ra.
Vưu mơ mơ màng màng mở mắt, buông con thỏ bông trong tay, ôm cổ Kiều Dịch.
"Buồn ngủ quá......" Vưu dụi vào vai Kiều Dịch, nhắm mắt không muốn động đậy.
"Thiếu gia, ngài phải ăn trước đã." Kiều Dịch chỉnh chu lại quần áo cho thiếu gia, nhét thỏ bông vào lồng ngực cậu.
Thiếu gia ngẩn người ngồi ở trên giường, hồi lâu mới nói "Em muốn hôn chào buổi sáng..."
kiều Dịch cúi đầu giúp thiếu gia thắt nút áo, liền thấy thiếu gia đột nhiên đến gần.
Kiều Dịch nhanh chóng quay đầu tránh đi, thiếu gia chỉ vào má nhìn anh.
"Anh quản gia?" Thiếu gia có chút khó hiểu, dán người vào lồng ngực anh, có vẻ như muốn được hôn.
Kiều Dịch quay đầu, kéo thiếu gia ra khỏi lồng ngực của mình "Thiếu gia, không thể hôn."
"Không thể sao?" Thiếu gia nghiêng đầu, có vẻ bối rối mà sờ sờ con thỏ bông trong tay "Trong sách nói rằng trẻ con có thể có những nụ hôn chào buổi sáng và những nụ hôn chúc ngủ ngon."
"Thiếu gia không còn nhỏ, không thể tùy tiện hôn người khác."
"Nhưng anh quản gia không phải người khác..." Thiếu gia cúi đầu ngồi trên giường thì thào, lại vươn tay về phía anh "Kiều Dịch, ôm."
Kiều Dịch bước tới bế thiếu gia lên, thiếu niên ôm lấy cổ anh, dán đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-kieu-that-phien/1217548/chuong-1-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.